Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 854. Sống trên đời này, không ra vẻ thì có ý nghĩa gì!



Chương 854. Sống trên đời này, không ra vẻ thì có ý nghĩa gì!



Thật ra, người đàn ông chịu mua cốc trà sữa đắt như vậy chủ yếu vì muốn chụp ảnh để ra vẻ.Sống trên đời này, không ra vẻ thì có ý nghĩa gì!Nên thể hiện vẫn phải thể hiện.Ví như anh không thích món Nhật, nhưng nó đắt tiền, có thể ra vẻ.Lâu lâu ăn một lần, chụp tấm ảnh, tỏ ra ngầu lòi cũng khá thú vị.Hoặc chẳng hạn như anh không thích leo núi, nhưng leo đến đỉnh núi, lại chụp tấm ảnh ra vẻ. Ây gù, rất có động lực nha!Vừa nghĩ đến đây, người đàn ông nhìn cốc trà sữa 38 tệ, cảm thấy rất đáng đồng tiền bát gạo.Lúc này, không chờ đồng nghiệp trả lời, anh mạnh tay chi tiền mua một cốc.“Ông chủ, lấy tôi một cốc uống thử.”Đồng nghiệp giật mình, nhìn về phía anh chàng ki bo này.Một giây sau lại nhìn mặt trời trên đỉnh đầu. Hôm nay mặt trời mọc đằng tây hả?Người này mua thật à?Lâm Chu gật đầu, nhanh chóng làm một cốc trà sữa cho anh.Sau đó, người đàn ông trả tiền, bắt đầu tìm góc độ chụp ảnh.Đồng nghiệp đã quen với hành động này của anh.Lâm Chu từng gặp rất nhiều khách hàng.Khách hàng muôn hình muôn vẻ, luôn có người rất thích chụp ảnh.Thế nên cậu thấy khá bình thường.Người đàn ông chụp ảnh xong thì nhanh tay đăng lên tài khoản mạng xã hội cá nhân.[Bây giờ trà sữa đắt giá thật đấy! Mua đại một cốc ở quầy hàng ven đường mà tận 38 tệ.]Status có tâm cơ, kèm theo ảnh chụp trà sữa và quầy hàng ven đường của Lâm Chu được đăng lên cùng lúc.Người đàn ông này rất thích đăng status, thích cả follow chéo, tài khoản mạng xã hội của anh có tận 1000 – 2000 người theo dõi.Anh vừa đăng lên đã có người vào bình luận ngay.[ Ông chủ đây quả là không tiếc tiền, uống được cả cốc trà sữa 38 tệ. Quầy hàng ven đường nào dám bán đắt thế?]Người đàn ông vừa thấy có người bình luận thì quên luôn cả việc uống trà sữa, vội vã trả lời.Làm việc trên công trường, cuộc sống không có thú vui gì nhiều, bình thường anh thích nhất là lướt mạng.Chỉ cần nhận lại đủ giá trị về mặt cảm xúc thì tiêu số tiền này rất xứng đáng!Nhìn hết bình luận này đến bình luận khác ùn ùn kéo tới, người đàn ông cực kỳ vui sướng.Anh cầm cốc trà sữa lên muốn nếm thử.Giá trị cảm xúc đã đầy rồi, không thể lãng phí trà sữa nhỉ!Đồng nghiệp bên cạnh vẫn đang chờ người đàn ông nếm thử mùi vị.Người đàn ông vốn chỉ chăm chăm chú ý vào việc trả lời các bình luận, giờ uống một ngụm trà sữa lập tức ngẩng phắt đầu lên nhìn Lâm Chu.“Á đù! Ông chủ, anh làm trà sữa thế nào đấy? Sao uống ngon dữ vậy?”Trà sữa ngọt lịm, dù ngọt nhưng không ngấy.Ngọt vừa phải, uống một hớp vào, dư vị trà dài lâu, lưu lại đầu lưỡi rất lâu không tan.Caramel và sữa bò hòa quyện vào nhau.Mỗi ngụm trà sữa đều tản mát mùi thơm caramel.Trong vị ngọt xen lẫn vị đăng đắng, hơi giống hương vị cà phê rang than, lại tương tự mùi chè thơm ngọt.Quá đỗi khiến người ta say mê.Tuyệt cú mèo!“Dùng nguyên liệu thượng hạng ấy!”Đúng là Lâm Chu không hề khiêm tốn.Công nghệ chế biến trà sữa chả phức tạp tí nào.Chỉ cần nguyên liệu tốt, nấu lên rồi thêm ít đường vào là đã có thể cho ra mùi vị rất ngon.Chỉ cần kiểm soát tốt liều lượng là được.Nếu không sẽ ngọt ngấy, gắt cổ, còn át mất mùi thơm của sữa và lá trà.Người đàn ông bật thẳng ngón cái lên với Lâm Chu.Dáng vẻ khen ngợi hết lời này làm đồng nghiệp bên cạnh khá là bất ngờ.Thật sự uống ngon thế à?Nhưng anh không nỡ chi số tiền này.Cuối cùng vẫn không mua.Một người đàn ông lớn tướng như anh cũng không uống nổi.Trên đường hai người trở về,  người đàn ông mua trà sữa vừa bưng cốc trà sữa uống đến đắc ý vừa tiếp tục trả lời bình luận dưới video.Anh vốn nghĩ mua cốc trà sữa 38 tệ về chụp tấm ảnh ra vẻ đã đủ giá trị.Nào ngờ hương vị thơm ngon của nó mới là thứ đáng đồng tiền.Anh tiêu 38 tệ này mua được niềm vui, đúng là siêu đáng giá!Về đến căng tin công trường, người đàn ông không chờ kịp đề cử trà sữa này với mọi người.“Tôi nói các anh này, tôi chưa từng uống cốc trà sữa nào ngon như vậy. Ngon đỉnh chóp luôn á! Coi như tôi đã hiểu tại sao trà sữa được gọi là trà sữa, không ngờ mùi sữa và mùi trà lại có thể kết hợp hoàn hảo đến thế!”Nhóm công nhân nhìn dáng vẻ hớn hở của anh cũng thấy vui lây.“Bao nhiêu tiền đấy? Nếu không đắt thì tôi cũng mua một cốc uống thử.”Đồng nghiệp tay không trở về nghe các đồng nghiệp khác hỏi thăm bèn gật mạnh đầu: “Đắt! Một cốc 38 tệ, tôi không nỡ mua luôn.”...“Ai cũng phải đối xử với mình tốt một chút chứ! Trà sữa ngon cỡ này, bỏ lỡ thì đúng là tổn thất lớn!”Nếu không phải ở đây đang có quá nhiều người, một cốc trà sữa của anh không đủ cho mỗi người hút một ngụm, anh chắc chắn sẽ mở miệng từng người ra cho bọn họ uống thử, để họ tin trên đời này thật sự có trà sữa ngon tuyệt vời ông mặt trời. Hết chương 854.



Bạn cần đăng nhập để bình luận