Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 165: Chúng ta đang thức tỉnh huyết mạch anh hùng viễn cổ mới đúng! (2)

Chương 165: Chúng ta đang thức tỉnh huyết mạch anh hùng viễn cổ mới đúng! (2)Chương 165: Chúng ta đang thức tỉnh huyết mạch anh hùng viễn cổ mới đúng! (2)
"Không sao đâu, đã qua 12 giờ rồi. Hôm nay là chủ nhật, dựa theo thói quen của ông chủ Lâm thì nhiều nhất bán gà rán thêm một ngày nữa thôi. Sắp không ăn được nữa, có chia sẻ ra ngoài cũng vô dụng. Tuần sau chúng ta tìm được ông chủ Lâm thì giữ bí mật. Bánh chỉ lớn từng đó, càng có nhiều người, phần của mỗi người sẽ càng ít đi."
"Chứ còn sao nữa, lúc trưởng nhóm mới phát hiện ra ông chủ Lâm mua tận 800 tệ gà rán mà không sao cả. Như bây giờ vừa có nhiều người cái là lập tức hạn chế lượng mua."
"Lại nói tuân sau ông chủ Lâm sẽ đi đâu bày quầy nhỉ?"
"Chỉ có mỗi tôi quan tâm tuần sau ông chủ Lâm sẽ bán gì à?"
"Hy vọng thời gian bình thường chút, nửa đêm 12 giờ ra bày quầy, xếp hàng ăn xong về đến nhà đều đã hai ba giờ rôi."
Chủ đề dần dân chệch đường ray, sự chú ý của mọi người cũng đều bị dời đi.
Bên phía Lâm Chu, các khách hàng cũng hỏi vấn đề này trong lúc chọn món ăn.
Bèn quay đầu hỏi người bên cạnh.
Lâm Chu lắc đầu bày tỏ không biết.
Chỉ có thể nói mập mờ.
Nhiệm vụ còn chưa đổi mới, chính Lâm Chu cũng không biết nhiệm vụ tuần sau là cái gì.
"Còn chưa nghĩ ra, mọi người không cần cố ý đến chờ đâu."
Khách hàng mới tới còn chưa rõ ràng lắm là có ý gì.
"Ông chủ, ngày hôm nay đã là chủ nhật rồi, buổi tối bán xong tuần sau vẫn còn chứ?"
Chị gái nghe thấy còn có chuyện tốt này, lập tức gật đầu đồng ý.
Khách hàng cũ bên cạnh gật đầu, thấy đối phương là một chị gái đáng yêu thì còn chia sẻ thêm vài tin tức nội bộ.
"Ông chủ Lâm cứ mỗi tuần là đổi chỗ bày quầy bán hàng một lần, thức ăn bán cũng khác nhau luôn, có thể gặp được hay không thì phải xem duyên phận. Chúng tôi lập nên một nhóm khách hàng của ông chủ Lâm, trong nhóm có ai tìm được ông chủ Lâm đều phải chia sẻ địa chỉ cho mọi người. Làm vậy dễ gặp được hơn so với chỉ dựa vào vận may nhiều. Cô muốn gia nhập không?"
"Là sao thế, nghe lời này của ông chủ, ngày mai bán nốt gà rán một ngày nữa rồi đổi chỗ bán à?"
Lần này gặp được quầy gà rán của Lâm Chu hoàn toàn là ngoài ý muốn. Cô thấy nhiều người xếp hàng như vậy, trực giác ăn sập Giang Đông nói cho cô biết chắc chắn ở đây có mỹ thực.
Anh đâu biết nghề nghiệp của chị gái này chính là thăm thú quán ăn trong thành phố đâu chứ.
Bình thường cô thích tìm mỹ thực khắp thành phố, xem có thể quay chụp video và đăng lên tài khoản hay không.
Sau đó hai người kết bạn wechat rồi khách hàng cũ kéo người vào trong nhóm.
Sau đó cô gặp gà rán ăn ngon cực kỳ.
Quả thực là tụ tập tất cả những điểm để nổi tiếng.
Quầy hàng này trâu bò thật!
Hơn nữa khi nghe khách hàng cũ giới thiệu về quầy hàng của Lâm Chu, ánh mắt cô tức khắc sáng lên.
Gà rán ngon miệng như vậy, cô tin chắc nếu như quay video đăng lên mạng thì nhất định có thể tăng thêm rất nhiều fan.
Mùi vị ngon như vậy thì thôi đi, ông chủ lại còn tùy hứng như thế, còn trẻ tuổi và cả đẹp trai nữa chứ.
Lần này cô ra ngoài không mang theo thiết bị, vừa mới chuẩn bị mang đoàn đội tới quay video thăm quầy thì nghe thấy ông chủ phải đổi chỗ bày quầy bán hàng, như vậy sao được chứ.
Nếu như công khai chắc chắn sẽ hot cho mà xem.
Chị gái rất kích động.
Cô muốn hiểu biết hơn về ông chủ Lâm này, bèn lôi kéo khách hàng cũ không ngừng hỏi thăm.
Khách hàng cũ chỉ cho rằng chị gái là mới tới, tương đối hiếu kỳ về ông chủ Lâm.
Thấy đối phương nhiệt tình như vậy, còn tưởng rằng hai người vừa mắt nhau, kể hăng say cực kỳ.
Đến cả gà rán thơm ngát cũng chia sẻ cho cô luôn.
"Tôi thấy cô không mua gà rán khoai tây chiên, bên tôi có này cô nếm thử xem. Loại gà rán nào của ông chủ Lâm cũng ngon hết. Tôi thích ăn gà rán khoai tây chiên nhất, thơm cực kỳ luôn."
Chị gái cũng không khách khí, lấy gà rán mình mua ra hai người ăn chung với nhau.
"Bởi vì có giới hạn số lượng, tôi càng muốn nếm thử vị gạch cua nên không mua khoai tây chiên."
"Đúng rồi, cô tên gì? Tôi là Hà Du, gặp nhau chính là duyên phận, về sau chúng ta có thể hẹn nhau cùng đi tìm ông chủ Lâm."
Hà Du nhìn dáng vẻ ăn gà rán đáng yêu của chị gái, quả thực là vui gân chết luôn.
Chỗ nào cũng hợp với gu của anh hết.
Hai người đều thích ăn uống.
Hơn nữa nhìn chị gái ăn rất kích thích vị giác.
Không dám tưởng tượng mình sẽ có một người bạn gái như vậy, hẳn là hạnh phúc lắm đây!
"Tôi là Trịnh Tuyết Tình."
Trịnh Tuyết Tình cũng rất hài lòng với Hà Du, vừa tới đã hiểu được rất nhiều tin tức, không cần cô đi hỏi thăm quá nhiều đã trực tiếp đánh vào bên trong rồi.
"Anh uống trà chanh không? Anh mời tôi ăn gà rán, lại còn chia sẻ tin tức cho tôi nữa, tôi mời anh uống nước nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận