Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 286: Đây chính là ông chủ tự làm đó! (2)

Chương 286: Đây chính là ông chủ tự làm đó! (2)Chương 286: Đây chính là ông chủ tự làm đó! (2)
Lúc đó Lâm Chu cảm thấy, hình như mình bày quầy bán hàng cũng không thái quá cho lắm.
"Ông chủ ơi tôi không thích ăn tương vừng, đừng cho tương vừng nha, cho nhiều dấm chua tí!"
Suy nghĩ của Lâm Chu bị lời gọi món của khách hàng cắt đứt. Cậu đáp lời rồi bắt đầu làm mì lạnh.
Bây giờ có nhiều người tan tầm, hai bàn của cậu đều ngồi đầy, người mua sau trực tiếp bưng bát ngồi xổm ven đường bắt đầu ăn luôn.
Hình như mấy người ra ngoài ăn làm mọi người trong văn phòng hâm mộ. Chỉ bước vài bước đã ăn được quán ven đường, vẻ mặt của những người này đều thả lỏng không ít.
Dù cho ngồi xổm ven đường cũng không khiến cho người ta có cảm giác vi diệu.
"Ngon quá đi!"
Các khách hàng ăn mì lạnh đều vô cùng kinh ngạc.
"Cao ốc Tử Nguyên thay ông chủ rồi, mọi người đã biết chưa?"
Phần tùy ý này khiến những người đã làm việc suốt một ngày đều thả lỏng tụ chung một chỗ hưởng thụ mì lạnh ngon miệng.
"Trách không được tất cả mọi người nói lúc cảm thấy áp lực cứ ăn cay là có thể giải phóng cảm xúc. Một chén mì lạnh tê cay chua chua sảng khoái vào bụng, thực sự là thoải mái cực kỳ."
Sự thả lỏng lâu lắm rồi mới có được khiến các khách hàng không quen nhau tụ tập chung một chỗ, tùy ý nói chuyện với nhau.
Ăn xong một bát, còn chưa ăn no đấy thì lại hào sảng hô to 'Ông chủ, cho thêm một bát nữa!'.
"Chứ còn sao nữa, tôi ăn đến đầu đổ đầy mồ hôi luôn này."
Đồ ăn ngon miệng cộng thêm ngọn đèn ấm áp, khách hàng tứ tán xung quanh, người thì đứng, người thì ngồi, có người còn ngồi xổm, tuy ăn mặc rất chính thức nhưng đều rất tùy ý.
"Chắc là có liên quan đến nguyên liệu nấu ăn, dưa chuột này ăn có vị dưa chuột lắm ấy, không biết mọi người hiểu không?"
"Phải tốn bao nhiêu tiền mới mua được cả tòa nhà này ta."
"Trên đời nhiều người có tiền lắm, tôi không quan tâm mấy chuyện này, tôi chỉ quan tâm tại sao mì lạnh này lại ăn ngon như vậy thôi!"
"Đương nhiên là biết rồi. Ông chủ của chúng tôi còn cố ý đến công ty một chuyến vì chuyện này, ký kết hợp đồng một lần nữa đây."
Cà chua tươi mới được hái xuống trực tiếp từ trên cây, chà chà vài cái rồi cho thẳng luôn vào miệng, vừa cắn xuống cái là dòng nước chua ngọt trào ra ngay, rất đỡ nóng. Mùi vị chua chua ngọt ngọt đó hoàn toàn khác với vị của cà chua hiện giờ.
Dưa chuột và cà chua bây giờ thật sự không ăn ngon bằng nhà mình ở nông thôn trồng trước kia.
Khi còn bé cà chua dưa chuột có thể ăn như hoa quả luôn ấy, đặc biệt có mùi vị, lại còn nhiều nước nữa.
Tuy là một câu nói rất kỳ quái, nhưng kỳ lạ là những người ở đây đều hiểu lời này.
"Dưa chuột còn được, nhưng bây giờ có loại dưa chuột Hà Lan kia kìa, cơ mà cũng không nên ăn đây. Giờ đi mua cà chua về nhà xào còn không ra nước đâu, phải cho thêm nước vô mới được, muốn đậm vị cà chua hơn thì phải thêm sốt cà chua nữa đấy."
"Chính là tiệm món cay Tứ Xuyên mới trong trung tâm thương mại ấy."
"Cũng tại đây là quán ven đường đấy. Nếu như đặt ở trong nhà ăn nào đó, cho anh một phần mì lạnh gà xé nho nhỏ thôi cũng phải thu của anh 38 tệ lận. Tôi đã từng bị hố rồi này. Lúc gọi món còn tưởng là một bát, không ngờ trên bàn chỉ có một ngụm thôi, lại còn không ngon bằng mì lạnh gà xé, thanh thanh đạm đạm." "Tôi có thể nếm ra tương vừng tốt hay xấu này. Tôi là người phương bắc, từ nhỏ ăn ăn rau trộn hay làm nước chấm gì đó đều cho thêm tương vừng vào. Tương vừng không ngon là chẳng có mùi thơm gì cả, đã thế lại còn có vị ngọt vì bỏ thêm mấy thứ khác vào trong đó. Tương vừng tốt bỏ thêm nước rồi khuấy đều, nhất định sẽ càng quấy càng khô, tương vừng của ông chủ lại rất đậm đặc thơm thuần."
"Dưa chuột ông chủ dùng không rẻ đâu, cảm giác rất mới luôn, khi ăn chung với mì sợi vẫn có thể nếm ra được mùi thơm ngát của dưa leo đó."
"Tiệm ăn nào thế, để tôi tránh."
"Đúng thật, lần trước tôi có gọi món cơm trứng xào cà chua, thực sự dở tệ luôn ấy, chẳng có một tí vị cà chua gì cả."
"Hà hà, không ngờ tăng ca còn có chỗ tốt này nữa, mấy người đi về sớm đều không có lộc ăn, ha ha."
Đám người ăn mì lạnh vui vẻ cực kỳ.
Ngay cả sự uể oải mang đến do tăng ca cũng được chữa khỏi tại thời khắc này.
Thế cho nên ngày hôm sau, khi đến thời điểm tan tâm, mấy người đã từng ăn mì lạnh đều không vội vàng rời đi, toàn bộ đều ở lại làm thêm giờ.
Tăng ca kiếm thêm chút tiền, tan tâm lại đi ăn một bát mì lạnh, sảng khoái cực kỳ.
Về nhà cũng không có chuyện gì làm, ở công ty vẫn lười biếng được.
Mấy người đàn ông đã kết hôn và đã có con hiểu thấu đáo vô cùng cảm giác này.
Về nhà sớm, trái lại còn có một đống chuyện lằng nhằng, còn không bằng ở lại công ty, nói với trong nhà là phải tăng ca, sau đó nghỉ ngơi, chơi game ở công ty, đến đêm khuya lại về nhà, vợ con đều đi ngủ cả rồi, im ắng cực kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận