Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 384: Có thể mua một phần tư không? (2)

Chương 384: Có thể mua một phần tư không? (2)Chương 384: Có thể mua một phần tư không? (2)
Thấy một mình Đại Đông có vẻ hơi bận rộn, còn có người nghĩ có cần tuyển đầu bếp về không, dù sao phòng bếp đã tu sửa xong rồi, muốn làm căng tin công ty cũng được, cũng đỡ phải ăn đồ ăn ngoài mỗi ngày.
"Lão đại anh cảm thấy sao?"
Hoàng Chính Hạo gật đầu, cảm thấy cũng được, nhưng phải hỏi ý kiến ông chủ trước đã.
Đại Đông vừa nghe muốn tuyển đầu bếp, tay thái vịt quay cũng hơi luống cuống.
Biểu cảm khiếp sợ nhìn đồng nghiệp đề nghị, giống như đang nói tôi đang thái vịt quay cho mấy anh, mấy anh lại muốn tuyển đầu bếp thế vị trí của tôi?
Mấy đồng nghiệp nhận thấy tâm mắt của anh đều buồn cười.
"Anh cũng không phải chuyên môn phụ trách phòng bếp, anh phải chuyên môn làm trợ thủ cho ông chủ, nào có thời gian phụ trách đồ ăn căng tin."
Đại Đông vừa nghe tuyển đầu bếp không phải đến thay thế vị trí chạy vặt cho ông chủ của anh thì yên tâm, tiếp tục thái vịt quay.
Nếu không phải tay nghề của anh không đạt yêu cầu của ông chủ, sợ là anh làm luôn bánh kếp rồi.
Quả nhiên phòng ngừa chu đáo của anh là đúng.
Tuần này cuối cùng Lâm Chu đã làm việc và nghỉ ngơi bình thường, hơn 11 giờ đêm ngủ, hơn 7 giờ sáng đã tỉnh.
Ngày hôm sau, sáng sớm Đại Đông đã đến biệt thự mà Lâm Chu ở, còn mang theo dưa leo hành lá mới mua.
Chân chạy vặt đầu tiên của ông chủ, tình thế bắt buộc!...
Lúc xuống dưới, Đại Đông đã cắt xong hành và dưa leo.
Sau khi hỗ trợ ông chủ trở về, anh đã cố ý nghiên cứu cách làm vịt quay, bằng không lúc này cũng chưa chắc cầm được dao.
"Vậy được, ông chủ có việc gì cứ dặn dò tôi nhé, cứ gọi là tôi sẽ có mặt 24/24."
"Hết rồi, hôm nay tôi dự định đi đến cổng trang trại chăn nuôi vừa làm vịt quay vừa bày quầy hàng, bằng không không bán hết."
Đại Đông nhìn ông chủ tràn ngập nhiệt tình với việc bày quầy hàng, cũng đi vui vẻ gật đầu.
"Ông chủ, còn có việc gì cần tôi làm không?"
Kỹ thuật xắt rau vừa nhìn là thấy có tiến bộ, lúc một mình khẳng định có luyện tập.
Chàng trai quả thật khá lắm, làm việc tích cực lại nghiêm túc.
Nhìn độ dày của dưa leo sợi được cắt ra đồng đều hơn tuần bán mì lạnh trước đó.
Lâm Chu gật đầu, khẳng định vỗ vai Đại Đông.
Kỹ thuật xắt rau này chính là hàng năm luyện tập mới có thể nhìn thấy hiệu quả.
Trang trại chăn nuôi Quảng Đạt.
Lúc Đại Đông tới, không chỉ mang theo nguyên liệu, còn mang theo bữa sáng của nhà hàng điểm tâm năm sao đến.
Lâm Chu chào tạm biệt, sau đó xuống nhà ăn chuẩn bị ăn sáng.
"Không thành vấn đề, công ty bình thường là các anh làm việc, các anh có nhu cầu thì cứ việc tuyển, chút chuyện nhỏ này không cần hỏi tôi đâu."
Hơn mười loại được bày thành một bàn lớn chờ Lâm Chu dùng bữa.
"Đúng rồi, ông chủ, Hoàng tổng kêu tôi hỏi anh bình thường phòng bếp tầng cao nhất trống có thể dùng làm căng tin công ty không? Tuyển một đầu bếp phụ trách vấn đề ăn uống của công nhân."
Nhóm công nhân đã làm việc từ sáng. Họ vừa bận rộn cho các loại vật nuôi ăn vừa trò chuyện.
"Mọi người đã ăn vịt quay hôm qua chưa? Đậu xanh rau má, ngon tuyệt vời ông mặt trời luôn! Mua có một con tôi không đủ ăn, vợ chồng tôi không nỡ ăn, để hết lại cho con."
"Chứ gì nữa! Lúc tôi mới mua về, vợ tôi còn chê đắt. Bỏ ra 50 tệ mua chút xíu vịt quay như vậy, nếu để cô ấy mua thì có thể được hẳn một con. Sau đó, cô ấy ăn thử một miếng lập tức im bặt, còn cho tôi 200, bảo tôi chiều tối tan làm mua về một con. Đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy hào phóng tới vậy đấy!"
"Tôi chưa từng ăn vịt quay nào ngon đến thế, mùi vị khác hẳn vịt quay bình thường."
"Trước kia xem TV, thấy lúc những người có tiền ăn uống, vẻ mặt rất hưởng thụ. Tôi còn nghĩ mùi vị nào mà chẳng như nhau, làm gì đến mức như vậy, toàn là giả. Hiện tại mới biết thì ra là vì tôi chưa được ăn đồ ngon bao giờ."
Tuy nhóm công nhân đang bận bịu làm việc, nhưng khi nhắc đến vịt quay, trên mặt tất cả mọi người đều vui cười.
Ngay cả công việc nhàm chán cũng trở nên thú vị, vô thức làm xong lúc nào không hay.
"Đi thôi, làm thịt vịt cho tiểu sư phụ trước, nhổ lông vịt kỹ một chút. Xử lý cho sạch sẽ, đừng để sót lông, ăn khó chịu lắm."
"Được được được, muốn ăn ngon thì phải xử lý vịt thật sạch."
"Hê hê, vừa nghĩ tới vịt quay ngon như vậy có một phần góp sức của chúng ta trong đó, tự nhiên có động lực làm việc quá đi."
"Chọn vịt ngon chút! Sư phụ làm vịt quay đã trả tiền bảo chọn con vịt đẹp tí đấy!"...
Lâm Chu đến sớm, hơn 8 giờ đã có mặt, một trăm con vịt vẫn chưa được xử lý xong.
Lâm Chu thấy công nhân hơi nóng vội thì nhanh chóng an ủi: "Không sao, không sao, tôi chưa cần dùng nhiều vịt vậy đâu. Tôi làm chỗ vịt đã xử lý xong trước là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận