Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 303: Vậy còn chờ cái gì? (1)

Chương 303: Vậy còn chờ cái gì? (1)Chương 303: Vậy còn chờ cái gì? (1)
Bởi vì làm lương bì có thể tăng thêm nguyên liệu lại có thêm tỉnh bột mì.
Tinh bột mì là sản phẩm phụ sinh ra khi làm lương bì, ăn cũng rất ngon.
Thêm vào trong lương bì mì lạnh, vừa xốp vừa hấp thụ vị, mùi vị càng phong phú. Cắn vào một miếng còn bắn ra nước sốt chua cay bên trong khoang miệng, vị càng tuyệt hơn.
Một miếng rồi lại một miếng hoàn toàn không dừng lại được.
Sau khi Đinh Túc biết quầy mì lạnh dưới lầu chỉ bán một tuần liên nhanh chóng nói cho các đồng nghiệp đang nghỉ ngơi ở nhà. Kết quả là đang trong kỳ nghỉ dài nên đã có khá nhiều người đưa gia đình đi du lịch.
Vốn tưởng rằng quầy mì lạnh dưới lầu là mở cố định, hết kỳ nghỉ, mọi người quay lại làm việc vẫn xuống ăn được. Ai ngờ lại xảy ra biến cố thế này.
Lúc Vương Dương Huy nhận được tin nhắn thì đã cùng bà xã và đứa con ra đến bờ biển. Thế nên đọc xong anh bỗng thấy rất chỉ là xoắn xuýt.
Đây chính là chuyến du lịch mà cả gia đình đã mong đợi rất lâu. Nếu vừa đến nơi mà anh lại nói muốn quay về thì trở về thì chắc sẽ bị đánh tơi bời nhỉ?
"Mau mau về thôi! Hôm nay là thứ bảy, về đến nơi cũng khoảng 10 giờ tối... Chắc chắn chúng ta sẽ về kịp, còn có thể ăn được hai bữa đấy."
Người vợ chú ý tới dáng vẻ ưu sầu của anh, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì nên tìm cơ hội bảo đứa nhỏ ra bãi cát uống nước rồi chạy đến hỏi han.
Người phụ nữ vừa nghe xong đã trợn to mắt: "Thế còn chờ gì nữa?"
"Định Túc nói quầy mì lạnh dưới lầu chỉ bán đúng một tuần thôi, tuần sau sẽ đổi chỗ. Với lại vị trí, thời gian còn không cố định. Anh ta nói muốn ăn thì mau trở về, nếu không sau này có muốn cũng không ăn được."
"Anh sao thế? Xảy ra chuyện gì hả?"
"Hả?" Vương Dương Huy không hiểu ý vợ.
Nhưng nếu không về anh cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà chơi bời, lúc nào cũng nhớ thương món mì lạnh.
Vương Dương Huy nghĩ kỹ thì thấy cũng có lý. Thế là cả nhà hùng hùng hổ hổ đến khách sạn trả phòng, đặt vé máy bay, hành động liền mạch lưu loát, không chút chân chừ do dự.
Đây chính là chuyến du lịch biển mà bà xã đã mong đợi rất lâu, anh còn tưởng rằng cô sẽ không muốn quay về cơ.
"Anh bị ngốc hả? Không phải anh vừa nói mì lạnh chỉ ăn được nốt tuần này thôi à? Biển thì chỉ cần có tiên, muốn đi lúc nào mà chẳng được, thứ hai chúng ta lại đi cũng không muộn. Về trước đã, ăn mì lạnh quan trọng hơn."
Vương Dương Huy thấy dáng vẻ của vợ còn tích cực hơn cả mình thì ngơ ngác gật đầu.
"Ai ya, đợi tối về đến nhà, ba mẹ dẫn con đi ăn món ngon. Ba nói cho con nghe này, món ăn đó rất ngon. Con lớn từng này rồi nhưng đảm bảo vẫn chưa từng được ăn đâu." Vương Dương Huy quyết định dùng mỹ thực để dỗ đứa nhỏ.
Khẩu thành không có sân bay nên bọn họ phải đi chuyến về chỗ gần nhất là Nam Kim rồi mới từ đó ngồi tàu cao tốc về lại Khẩu thành
Đứa nhỏ không hiểu tại sao rõ ràng là ba mẹ nói ra biển chơi, thế mà chưa chơi được bao lâu đã vội vã trở về, còn đang hơn giận.
"Đợi đi, còn ba tiếng nữa mới check in."
Anh đã nói dẫn đứa nhỏ đến bãi biển chơi, thế mà thoắt cái đã lật lọng. Còn chưa chơi đã phải đi về, đúng là đã khiến đứa nhỏ đau lòng.
Sao họ lại không biết tin tức này sớm hơn một tí chứ. Sớm biết thì đã không ra ngoài chơi.
Đây là người bằng lòng vì món ngon mà từ bỏ kế hoạch du lịch. "Đương nhiên rồi, đại tiệc hải sản cũng không có cửa so với món ngon mà ba nói đâu! Con chờ đi, buổi tối ba dẫn con đi xem thử cái gì mới gọi là mỹ thực trong thiên hại"...
Nhóc con tức giận phồng má, hai tay ôm ngực, ra cái vẻ con đây rất tức giận nhưng trong mắt người lớn thì chỉ thấy đáng yêu muốn chết. Phông má giống y con cá nóc.
Cũng có người ở ngoài tỉnh không muốn lãng phí tiền, thay đổi kế hoạch nên chỉ có thể vỗ ngực giậm chân.
"Ngon cỡ nào ạ? Có ngon bằng đại tiệc hải sản không ạ?"
Tốn tiền không nói, còn không ăn được mì lạnh.
Thật ra nghỉ lễ ở Khẩu thành cũng rất có không khí. Trung tâm thương mại này kia tổ chức rất nhiều hoạt động, tivi cũng chiếu đầy chương trình giải trí
Ban ngày vui chơi khắp nơi, buổi tối đi ăn mì lạnh cũng rất là vui vẻ thư thái nha.
Nhìn đồng nghiệp gửi ảnh chụp mì lạnh, thật sự là thèm không chịu nổi.
Sợi mì lạnh chụp qua camera màu trắng bóng trơn mịn, bên trên phủ đầy dầu ớt đỏ rực, có mè rang và đậu phộng giã nhuyễn. Còn có cả dưa leo thái sợi, rau cải xanh mướt nữa.
Rau củ phong phú, màu mê sắc người. Mọi người vừa nhìn thấy là con sâu thèm ăn trong bụng đã bị câu lên hết, ai cũng nuốt nước miếng ừng ực.
Lâm Chu cho rằng hôm nay sẽ có rất nhiều người tới, còn chuẩn bị thêm chút rau dưa, cà rốt sợi và bắp cả thái tím sợi. Màu sắc càng thêm tươi đẹp, mùi vị cũng phong phú hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận