Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 848. Đọc từ trên xuống dưới (2)



Chương 848. Đọc từ trên xuống dưới (2)




“Ông chủ, cho tôi thêm một ly...”
Giang Từ nhìn vào mấy cái tên trà sữa này, nhất thời không biết chọn món nào.
Nghĩ đến ly trà sữa anh gọi đại lúc nãy, chắc mấy loại còn lại cũng ngon nhỉ.
“Loại nào nóng vậy?”
Lâm Chu nhìn dáng vẻ do dự của anh, cậu cũng nhìn vào bảng hiệu.
Mấy cái tên trà sữa này cậu đã suy nghĩ rất lâu, kết hợp với một số cái tên trà sữa đang hot trên thị trường, chắt lọc ra những cái tên hay nhất, cuối cùng chọn kỹ lưỡng được năm cái tên này.
Thực sự rất khó chọn à?
“Vịt mẹ cùng vịt con om sữa và khoai môn cốt dừa thật ấm áp đều có thể làm nóng.”
“Vậy thì khoai môn cốt dừa thật ấm áp đi.”
Giang Từ không hiểu vịt mẹ vịt con là món gì cho lắm, tuy khoai môn cốt dừa thật ấm áp đọc lên hơi ngượng ngùng, nhưng cảm giác giống như trà sữa.
Lần gọi món này, Giang Từ đã có sự chuẩn bị tâm lý, anh biết hỏi giá rồi.
“Loại này giá thành cao hơn một chút, phải 48 tệ.”
Giang Từ vốn tưởng rằng một ly trà sữa 38 tệ đã là mức giá cao nhất rồi, nhưng mức giá 48 tệ vẫn khiến anh hơi khó chấp nhận.
Cho nên anh tò mò nhìn Lâm Chu hỏi: “Ông chủ, anh dùng sữa tươi để nấu trà sữa à?”
Giá này mà không dùng sữa tươi thì không thể chấp nhận được.
“Đương nhiên, sữa bò tươi đặt mỗi ngày đó, trà cũng dùng loại trà ngon, anh có thể cảm nhận được, nguyên liệu đều rất tươi ngon.”
Giá cả đắt như vậy, đương nhiên có lý do.
“Ví dụ như khoai môn này cũng được hấp chín từ khoai môn tươi, sau đó trộn với sữa để tạo thành khoai môn nghiền, sữa dừa được làm bằng cách ép lấy nước cốt dừa nguyên chất từ cả cơm dừa và nước dừa.”
Lâm Chu vừa nói vừa lấy nguyên liệu ra giới thiệu.
Giang Từ tin lời ông chủ nói.
Bởi vì vị trà sữa này thật sự rất ngon, ngon hơn tất cả những loại trà sữa anh từng uống.
Anh cũng không phải đồ ngốc, không biết cảm nhận nước ngon.
“Được, cho tôi một ly.”
Khi Giang Từ xách trà sữa trở về công trường, các đồng nghiệp lập tức nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên.
“Trà sữa ở đâu ra vậy!”
“Không phải đi ra siêu thị mua nước à? Sao lại mang về một ly trà sữa?”
Hôm nay là ngày nhóm bọn họ đến công trường thị sát.
Một đám dân văn phòng suốt ngày ngồi trong văn phòng, bọn họ đi quanh công trường chưa đầy mười phút đã bắt đầu thở hổn hển.
Giang Từ là người đầu tiên không chịu nổi, nói đi mua nước.
Sau đó mọi người tưởng anh sẽ mua mấy chai nước đem về, cuối cùng người này đi một lúc lâu mà chỉ mang một ly trà sữa về, chừng này đủ cho ai uống chứ!
Giang Từ nhìn thấy ánh mắt của mấy người đồng nghiệp nhìn sang, anh mới nhớ ra mình đã quên mất chuyện gì.
Thấy tay của đồng nghiệp đã vươn tới, Giang Từ vội vàng ôm lấy trà sữa của mình.
“Tôi mua ngay trước cửa siêu thị, có quầy bán trà sữa, đừng hòng lấy trà sữa của tôi, một ly 48 tệ, muốn uống thì tự đi mua.”
Giang Từ vừa nói lời này, bàn tay của đồng nghiệp vươn tới lập tức rút lại.
“Đậu má, trà sữa bình thường mà 48 tệ!”
“Giang Từ, không phải anh bị lừa rồi đó chứ!”
“Anh giàu thật đấy!”
“Đắt thế à? Uống không nổi, tôi đi uống hồng trà đá của tôi đây.”
“Mà nói này, ngon không?”
Cuối cùng Giang Từ cũng nghe được câu hỏi mà anh có thể trả lời.
“Ngon, ngon lắm luôn, tôi gọi hai ly, tiêu hết gần một trăm tệ, đau lòng muốn chết!”
Đối với hầu hết đàn ông, bọn họ không mấy mặn mà với việc uống trà sữa.
Bởi vì không đáng tiền.
Mấy chục tệ một ly, uống vài ngụm đã hết, tính ra thì thực sự rất đắt!
Cho nên mấy người đồng nghiệp không có ý định đi mua trà sữa.
Đi ra khỏi công trường, băng qua đường thì có thể nhìn thấy siêu thị Thắng Lợi ở ngã tư đường đối diện.
Còn có quầy bán trà sữa trước cửa siêu thị.
Trên bảng hiệu có hình ảnh trà sữa to đùng, khiến người ta vừa nhìn đã biết đây là quầy hàng bán món gì.
Hình như còn có mùi thơm của trà sữa thoang thoảng trong không khí.
Nếu mùi thơm của trà sữa dậy mùi thì không hề thua kém đồ ăn.
Bởi vì mùi thơm của sữa bò sau khi thêm trà sẽ trở nên đậm đà hơn, đồng thời cũng khử được mùi tanh vốn có. Chỉ còn lại hương trà thoang thoảng cùng với hương thơm ngọt béo của sữa tươi.
Luôn luôn thu hút người đi ngang qua.
Nhóm đồng nghiệp này đi đến trước cửa siêu thị định bước thẳng vào trong mua nước ngọt, nhưng khi đi ngang qua quầy trà sữa thì bọn họ không đi tiếp được nữa.
Bởi vì Lâm Chu không làm người, cậu đang tự nấu món Vịt mẹ cùng vịt con om sữa cho mình.
Sau khi trà sữa được hâm nóng, hương thơm ngọt ngào càng nồng đậm, hương thơm ngọt ngào của trà sữa tràn ngập cả quầy hàng.
Tuyệt vời!
“À này, tôi thấy trà sữa này cũng được đấy, mua một ly uống thử xem?”
“Có điên không? 48 tệ một ly!” Hết chương 848.



Bạn cần đăng nhập để bình luận