Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 899. Ngoại truyện: Sủi cảo năm mới (3)



Chương 899. Ngoại truyện: Sủi cảo năm mới (3)



Lâm Chu tháo khẩu trang xuống rồi mỉm cười vẫy tay chào hỏi mọi người, bầu không khí tại hiện trường lập tức trở nên sôi nổi.Chẳng qua chỉ có mười mấy người mà lại mang đến cảm giác như đám đông rộn rã.“A a a! Là ông chủ Lâm thật kìa!”“Ông chủ Lâm năm mới vui vẻ nhá! Ông chủ Lâm định đi đâu bày quầy bán hàng đấy?”“Hê hê, tôi vừa xem lịch rồi. Hôm nay là thứ hai, 30 tết năm nay vậy mà rơi vào thứ hai đấy! Tôi còn tưởng ông chủ sẽ không ra ngoài bày quầy bán hàng trong đêm giao thừa nữa cơ!”“Ể! Anh bán sủi cảo à! Tôi thích ăn sủi cảo lắm, cứ đến đêm giao thừa là phải ăn sủi cảo nha!”Nhóm khách hàng ruột vây quanh xe quầy hàng, nói ríu rít không ngừng.Ngay cả tài xế trên mấy chiếc xe đỗ ở làn đường bên cạnh nghe được mấy tiếng hô ông chủ Lâm này cũng không kìm được ló đầu ra khỏi cửa xe, cất tiếng gọi ông chủ Lâm theo.Ở ngã tư có giám sát nên dù họ gấp cách mấy cũng không dám tùy tiện xuống xe hoặc làm gì khác.Chỉ có thể trông mong nhìn Lâm Chu và đèn tín hiệu giao thông.Tập trung nhìn xem ông chủ Lâm chạy đi đâu, họ sẽ lập tức đuổi theo đến đấy.“Người anh em, nhớ đánh dấu địa điểm ông chủ Lâm bày quầy bán nhé!”“Ông chủ Lâm, anh bày quầy bán hàng ở đâu thế! Chắc là tôi không theo kịp quá, tôi đến đó trước chờ anh có được không?”Lâm Chu nhìn những người này thò đầu ra cửa xe hét lớn, chỉ là đèn đỏ không còn lại mấy giây, thời gian eo hẹp, cậu bèn vội vã trả lời: “Quảng trường Ngô Duyệt trước mặt đi, mọi người đến đó chờ tôi nhé!”Lâm Chu vốn chưa nghĩ ra nên đi đâu bày quầy bán hàng, định bụng vừa đi vừa nhìn xem sao.Nhưng giờ cậu đã bị phát hiện, cứ tìm một nơi rộng rãi, thoáng đãng gần đây để bày quầy bán hàng thôi.Nhóm khách hàng ruột nghe được địa điểm cậu bày quầy bán hàng, lập tức phấn khởi hẳn lên.“Hu hu hu, xa cách nhiều năm, cuối cùng ông chủ Lâm cũng về Giang Đông bày quầy bán hàng lại rồi, vi thần có chết cũng không hối tiếc!”Lâm Chu nghe lời trích dẫn có mùi vị quen thuộc này, khóe miệng không nhịn được run lên.Đã lâu như vậy rồi mà nhóm khách hàng ở Giang Đông vẫn là cái nết cũ!“Đèn xanh rồi, chúng ta gặp lại ở quảng trường Ngô Duyệt phía trước nhé!”Lâm Chu nói xong vội lên tiếng chào các khách hàng ruột xung quanh, sau đó lái xe ba bánh chạy về phía trước.Nhóm khách hàng thấy cậu chủ động rời đi cũng quẳng phắt kế hoạch ban đầu của họ, người nào người nấy lộ vẻ kích động theo sau Lâm Chu, cùng đi đến quảng trường Ngô Duyệt.Thậm chí có người đi dọc đường còn không chờ kịp, gửi tin nhắn cập nhật tình hình khắp nơi để thông báo cho bà con bạn bè.Đêm giao thừa, vào giờ này, ngoại trừ một vài người còn chưa ăn xong cơm tất niên, những người khác trên cơ bản đều đang thư giãn, chuẩn bị tìm niềm vui.Nào ngờ vậy mà lại lướt đến tin tức ông chủ Lâm bày quầy bán hàng. Tin này vừa truyền ra, cô dì chú bác ở Giang Đông đều bùng nổ.“Cái gì? Ông chủ Lâm ra bày quầy bán hả?”“Thật hay giả đấy?”“Là bán ở Giang Đông chúng ta hả?”“Bày quầy ở đâu?”“Bán món gì?”Hỏi một phát năm câu liên tục là thao tác cơ bản.Trên cơ bản, đây là mấy câu mà những người nhìn thấy tin tức đều hỏi.Sau khi họ xác định được địa điểm chính xác Lâm Chu sẽ đến bày quầy bán hàng, ai cũng vọt đi trong vòng một nốt nhạc.Mỗi người trong số họ còn dẫn người nhà đi cùng, đúng lúc toàn thể gia đình đang ở cùng nhau đón năm mới.Một người biết chính là cả nhà đều biết.Danh tiếng của ông chủ Lâm không chỉ hot hòn họt khắp cả nước, mà còn nổi tiếng ở nước ngoài.Là người Giang Đông, bọn họ cảm thấy vô cùng tự hào.Đến cả ông bà cụ trong nhà còn biết rõ tên của ông chủ Lâm là Lâm Chu.Chỉ có điều, hiện giờ phạm vi bày bán của ông chủ Lâm là toàn thế giới.Làm mọi người có muốn đuổi theo cũng bó tay chấm com.Không giống trước đây, ông chủ Lâm chỉ bày quầy bán hàng ở mỗi Giang Đông. Lúc ấy, chỉ cần đông người, chia nhau tìm kiếm trên diện rộng, chẳng mấy chốc đã có thể tìm được ông chủ Lâm.Giờ đây... mọi người chỉ có thể cầu thần bái phật, cầu ông chủ Lâm quay về Giang Đông bày quầy bán hàng.Hết cách rồi!Chẳng qua, nghe nói những quầy bói toán còn có bói bài đoán mệnh gì đấy rất hot, nhiều người không tìm thấy ông chủ Lâm thì bắt đầu trông cậy vào mấy thứ hão huyền này, hy vọng sẽ có được vị trí của cậu.Tóm lại, tin vui hiếm có này khiến mọi người cực kỳ phấn khích.Lúc Lâm Chu tìm được vị trí ổn thỏa ở quảng trường Ngô Duyệt thì đã có người xếp hàng chờ sẵn trước quầy.Tốc độ này quả là nhanh đến mức làm người ta không kịp trở tay.“Sủi cảo còn chưa gói xong, mọi người chịu khó chờ chút nhé!” Hết chương 899.



Bạn cần đăng nhập để bình luận