Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 525: Phần thưởng nhiệm vụ!

Chương 525: Phần thưởng nhiệm vụ!Chương 525: Phần thưởng nhiệm vụ!
Sau một trận bạo động, dù nhóm khách hàng tiếc nuối đến đâu.
Nhưng họ hiểu rõ ông chủ Lâm, tất cả mọi người chỉ nhìn chăm chú ông chủ Lâm dọn hàng rời đi.
Sau đó lập tức dời mắt về phía nhóm khách hàng đã mua được món vịt quanh đó. ...
Hôm nay, ở hiện trường quá đông người, sau khi dọn hàng, Lâm Chu không đi xem hí kịch.
Nếu không đến lúc đó, nhóm khách hàng đều đi theo, người người chen lấn sẽ xảy ra chuyện không hay.
Hơn nữa, vở hí kịch cũng sắp hát xong, cậu đi cũng xem không đã ghiền.
Thế là, sau khi bày quầy bán hàng xong, cậu cứ thế bàn giao nhiệm vụ, dọn hàng về.
Cậu còn chưa về đến nhà, phần thưởng đã được gửi đến.
Lâm Chu dựa vào ghế sofa, cẩn thận xem xét.
Chờ đến nhà, cậu tắm rửa trước, lại rửa tay một lượt rồi mới kích động ấn mở phần thưởng nhiệm vụ.
Lâm Chu thấy phần thưởng chưa từng xuất hiện trước đây chợt sửng sốt, mở giới thiệu phần thưởng lên xem.
[Ting. Phần thưởng nhiệm vụ đã được phát: Một thẻ nhiệm vụ tùy chỉnh!]
Nhận phần thưởng phải có cảm giác nghi thức!
Tuy phần thưởng đơn giản, nhưng giới thiệu và hướng dẫn sử dụng phần thưởng khoảng chừng một trang giấy.
Trên đường, Lâm Chu cố gắng đè nén sự tò mò, không mở ra xem.
Lâm Chu cất phần thưởng nhận được từ hệ thống vào balo.
Theo hướng dẫn sử dụng của hệ thống, cậu đặt nhiệm vụ ngay trước cửa nhà. Dù tuần này cậu bán một bát nước sôi để nguội vẫn có thể nhận được phần thưởng như thường lệ.
Tuyệt vời! Phần thưởng này rất thiết thực nha! Nếu ngày nào có việc, hoặc cậu có ý tưởng gì đều có thể lấy ra sử dụng.
Ý trên mặt chữ, thẻ nhiệm vụ tùy chỉnh nghĩa là cậu có thể tùy chỉnh nhiệm vụ tuần này theo mong muốn và ý nghĩ của mình. Sau đó, phần thưởng sẽ được phân phát ngẫu nhiên.
Điều này có nghĩa là món ngon giới hạn mỗi tuần - vịt om, mọi người đã không ăn được nữal
Hai ngày tiếp theo là thời gian nghỉ cuối tuần của cậu, ngẫm xem nên đi đâu chơi đây. ...
Một bên khác, nhóm khách hàng ruột cảm thấy mình vừa tìm được vị trí ông chủ Lâm bày quầy bán hàng, sau đó còn chưa ăn vịt mà đã ăn được quả tạ - ông chủ Lâm dọn hàng, còn nghỉ hai ngày cuối tuần.
Sau đó, cậu nhàn nhã nằm trên sofa chơi điện thoại di động.
Ý định hai ngày cuối tuần chạy qua mua món vịt của một nhóm đông người đã hoàn toàn thất bại.
"Xem ra hôm qua các diễn viên trong đoàn hí kịch đều bị những phần thưởng kia tra tấn không nhẹ. Thông báo làm sáng tỏ này được dán lên ngay lập tức thế này, không biết là thật hay giả đây."
"Cười chết, xem ra người trong đoàn hí kịch cũng thấy tin mới trên mạng rồi. Ha ha ha ha, thông báo làm sáng tỏ này đến đúng lúc ghê!"
Theo đó, thông báo làm sáng tỏ mọi chuyện do bầu gánh bảo người dán lên trước cửa cũng bị một số khách hàng đến xem hí sau khi mua xong món vịt đăng lên mạng.
Nỗi oán giận của mọi người quá lớn, dẫn đến nhiệt độ tin tức hôm qua gánh hát ôm trọn món vịt lại nóng lên.
"Đoán chừng là không kịp làm biển quảng cáo, nên viết thẳng lên bảng đen, đặt trước cửa gánh hát, nơi mọi người dễ thấy nhất đây mà, ha ha ha ha."
Mọi người lập tức kêu gào trên mạng.
"Tôi cũng mới nghe tin. Sáng nay mua món vịt, tôi có hỏi ông chủ Lâm, ông chủ Lâm nói họ không mua hết, nên thông báo đoàn hí kịch đăng lên là thật đấy."
"Đúng, rất nhiều khách hàng ở hiện trường đều nghe được, ông chủ Lâm nói họ không mua hết."
"Tin tức trên mạng là thế đấy, lan truyền một hồi sẽ biến thành khác biệt vời vợi."
Nếu bầu gánh biết chuyện tối qua ông vất vả cố gắng cả đêm cũng không thể giải thích rõ, lại được ông chủ Lâm giải thích rõ trong thoáng chốc, chỉ e sẽ cảm động phát khóc.
Hôm nay, người trẻ tuổi đến xem hí kịch, bởi vì mua được món vịt, lại xem được một màn biểu diễn hí kịch đặc sắc.
Thế nên lúc hạ màn, phần thưởng đã bình thường hơn rất nhiều.
Không còn ai cố ý vác vật nặng lên sân khấu nữa.
Các diễn viên còn chưa kịp vui sướng một lát đã nhanh chóng nhận ra hiện tượng kỳ quái.
Nhóm người trẻ tuổi không mang theo những thứ này lên sân khấu tặng thưởng.
Ngược lại, các cụ già lần lượt mang đồ ăn thức uống lên sân khấu.
Tâm trạng vui sướng của các diễn viên không kéo dài được bao lâu đã đột ngột tan biến hết.
Nhìn các ông bà cô bác tóc bạc phơ còn xách theo một thùng dâu vừng lên sân khấu, dọa các diễn viên vội vàng bước đến nhận lấy.
Sau đó, các diễn viên vốn tưởng thoát được một kiếp lần nữa xách một đống đồ lớn xuống sân khấu.
Có gạo do chính ông bác tự trồng ở nhà, còn có dầu vừng tự ép tại nhà, đồ ăn nhà làm, vân vân.
Toàn là tâm ý của khán giả cải
Các diễn viên vừa đau khổ vừa vui vẻ.
Sau khi trở lại hậu trường, mọi người đặt đồ vật xuống.
Ai cũng cảm thấy bối rối.
"Trên cơ bản, phần thưởng hôm qua đều là từ fans của ông chủ Lâm, tặng mấy thứ kia cũng thôi đi. Nhưng hôm nay cũng có rất nhiều khán giả thế hệ trước đưa tặng đồ ăn thức uống là sao?"...
Bạn cần đăng nhập để bình luận