Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 215: Cá xông khói, cá bột chiên (1)

Chương 215: Cá xông khói, cá bột chiên (1)Chương 215: Cá xông khói, cá bột chiên (1)
Thậm chí còn lấn mất vị tươi non của cá bột, thế nên trước khi chiên phải dành ra đủ thời gian để ướp.
Bây giờ ướp, chờ đến lúc bày quầy chiên đến đâu bán đến đó là được.
"Cậu Lâm, hôm nay chuẩn bị nhiều như vậy có phải hơi vất vả không?"
Quản gia Tôn thấy Lâm Chu chuẩn bị hai sản phẩm mới, quan tâm hỏi cậu.
"Không sao đâu, cá kho cơm rượu và cá xông khói có thể chuẩn bị sẵn từ trước, khi đến nơi chỉ hơi phí sức đoạn chiên cá thôi, không phiền phức."
"Khách hàng ăn cá kho cơm rượu ba ngày rồi, phải thêm khẩu vị mới."
Lâm Chu ăn cá kho cơm rượu ba ngày liên tục cũng đã thấy hơi hơi ngán.
Tuy mang tên là cá xông khói nhưng nó chẳng có liên quan gì đến việc xông khói cả, cách xử lý thịt cá giai đoạn trước giống như cá kho cơm rượu vậy, ướp thịt cá trước rồi mang đi hong gió, chiên dầu.
Lâm Chu nhìn cá xông khói vừa làm xong, kẹp một con lên nếm thử.
Điểm đặc trưng của cá xông khói là ngâm cá vào nước sốt ngọt chứ không phải chiên lại trong dầu ớt đỏ như cá kho cơm rượu.
Cứ như vậy, công tác chuẩn bị cũng đã hòm hòm.
Lâm Chu bớt thời giờ điều chế nguyên liệu ướp đám cá bột.
Lúc cậu làm hai loại cá, quản gia và các dì giúp việc cũng đã giết sạch toàn bộ số cá trong bể.
"Cá xông khói phải ngâm một đêm thì mới ngon, thời gian không được đầy đủ cho lắm nhỉ."
Chỉ có bước cuối cùng là khác nhau về khẩu vị thôi.
Cậu không đợi được đến lúc vị ngấm hoàn toàn đã gắp một miếng lên ăn thử.
Vị dấm đường khiến người ăn mà hai mắt tỏa sáng, ngửi mùi thôi cũng có thể tưởng tượng được hương vị kia thế nào.
Với tư cách là người xuống bếp, Lâm Chu vượt qua được sự dụ dỗ của cá rán, nhưng sau khi thịt cá thấm đẫm mùi dấm đường rồi thì cậu cũng có chút thèm.
Mặt ngoài của cá xông khói bóng lưỡng, nhìn như bình thường nhưng lại tản ra độ sáng mê người không tài nào giấu nổi.
"Cô chú cũng nếm thử xem, vị hoàn toàn khác với cá kho cơm rượu đó. Thịt cá chiên xong ngâm nước sốt sẽ cảm giác trơn mềm vô cùng tinh tế nha, ngon lắm ạ."
Cẩn thận nhấm nháp, thịt cá kia giống như một loại môi giới mỹ vị, khiến người ta sinh ra sự ảo tưởng vô tận.
Ăn xong một miếng thịt cá, Lâm Chu ngẩng đầu lên thì thấy quản gia Tôn, dì Phương, dì Hứa vây quanh trước cửa phòng bếp.
Bởi vì ăn vội nên thịt cá chưa nguội hẳn. Cá vào miệng là xốp giòn, vị thơm ngon hết sức rõ ràng, mới cho vào miệng đã nếm ra ngay. Thịt cá ở trong miệng phân rõ theo thớ, là một loại vị khác hẳn với cá kho cơm rượu.
Nghe thấy Lâm Chu gọi, mọi người cũng không khách sáo, đi thẳng vào phòng bếp lấy đũa lấy bát.
Đáng tiếc, tại sao ông chủ không ký hợp đồng dài hạn với họ chứ.
Hu hu hu tìm đâu ra ông chủ tốt như vậy chứ
Nhất là khi ông chủ tốt bụng, đi làm không lâu đã tăng thêm tiền lương cho họ.
Quả thực chính là hưởng thụ!
Đám người quản gia Tôn hận không thể bán mình đến nhà Lâm Chu, làm công cả đời cho cậu!
Chuyện hạnh phúc nhất mỗi ngày làm việc chính là ăn đồ ông chủ nấu! Không có hợp đồng cứ nơm nớp sợ bị đuổi việc bất cứ lúc nào ấy.
Ký hợp đồng mười năm cũng không phải không được!
Quản gia Tôn thích ăn đồ ăn cay mặn. Mùi vị của cá xông khói không tệ nhưng ông vẫn thích cá kho cơm rượu hơn. Ông ăn hai miếng rồi đặt đũa xuống.
Dì Phương và dì Hứa lại rất thích ăn, ăn liền tù tì ba bốn miếng mới phanh được.
Hơn hai giờ Lâm Chu mới ăn cơm, trước khi bày quầy bán hàng cậu cũng không thấy đói cho lắm nên không chuẩn bị cơm tối, chuẩn bị thu quán rồi về ăn sau.
Cậu bày quầy ăn vặt mà, không thiếu cái ăn, đói bụng thì chiên cho mình ít cá bột là được.
Hơn năm giờ, cậu chuẩn bị xuất phát đi bày quầy thì cũng cho mấy người quản gia tan làm luôn, không cần chờ cậu thu quán trở về.
Các dì giúp việc chờ cậu đi rồi, đầu tiên là vệ sinh sạch sẽ, sau đó xác định có đồ ăn đồ uống đầy đủ mới tan tâm về nhà. ...
Sau khi loại trừ cả ngày hôm qua, người trong nhóm khách hàng quầy bánh bao cũng xác định vài nơi không có bóng dáng Lâm Chu.
Vị trí XX, thời gian nào không tìm được người đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng.
Ví dụ như quảng trường Quang Đức, sáng sớm 6 giờ có người đi ngang qua không thấy ông chủ Lâm đâu, điền thời gian và địa điểm lên trên bảng.
Sau đó bảy giờ lại có người đi ngang qua, vẫn là không thấy ông chủ Lâm, lại đánh dấu thêm một cái sau địa điểm này.
Cùng một nơi suốt 24 giờ đều có người đi ngang qua dò xét, vẫn không phát hiện ra ông chủ Lâm thì chứng tỏ tuần này có thể loại trừ điểm đó.
Có thể làm ra bảng chỉ tiết như vậy, công lao của các anh trai giao hàng không thể xóa nhòa.
Sang một ngày mới, hôm nay đã là thứ năm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận