Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 650: Nhiệm vụ kết thúc (2)

Chương 650: Nhiệm vụ kết thúc (2)Chương 650: Nhiệm vụ kết thúc (2)
Cậu chưa đến các tỉnh thuộc Bạch Long Giang du lịch bao giờ, chỉ du lịch một vòng ở Bạch Hà thôi, có thể đi chơi rồi.
Tiện thể nếm thử món ngon đặc sắc bên này luôn.
Lâm Chu chưa đến miền Bắc bao giờ, cho nên cậu tràn đầy lòng hiếu kỳ đối với tất cả mọi thứ bên này.
Tắm rửa xong, đi ra ngoài, cậu thay bộ đồ được dì giúp việc chuẩn bị sẵn, tinh thần sảng khoái bước ra ngoài.
Chỉ thấy quản gia Tôn cười híp mắt nhìn cậu hỏi.
"Hôm nay cậu Lâm muốn đi đâu chơi thế?"
"Cháu định đến Cáp Nhĩ Băng chơi một ngày, chú giúp cháu đặt vé máy bay, buổi chiều hay buổi tối cũng được."
Vừa mới dọn quầy, cậu vẫn phải nghỉ ngơi một lát.
Xem ra chợ sáng Bạch Hà thật sự nổi tiếng rồi.
Quản gia Tôn ra ngoài sắp xếp.
Xem qua một lượt, Lâm Chu cũng thấy tin Bạch Long Giang quảng bá chợ sáng Bạch Hà.
Sau đó kết quả không ngoài dự đoán, tất cả thông tin tìm được đều tin tức liên quan đến chuyện cậu bày quây hàng ở chợ sáng Bạch Hà.
Lâm Chu không có chuyện gì làm, cậu tựa lưng vào ghế sô pha, nghĩ đến mấy streamer đến chợ sáng livestream sáng nay, bèn tò mò lên mạng tìm kiếm thông tin về chợ sáng Bạch Hà.
Hơn nữa cậu còn nhìn thấy video của vlogger nước Nga quay chụp ở chợ sáng Bạch Hà.
"Vâng thưa cậu Lâm."
Cảnh tuyết rơi thật sự có sức hấp dẫn ghê gớm đối với người hai kiếp sống ở miền Nam như cậu.
Cũng không biết tuần sau sẽ đi đâu bày quầy bán hàng.
Nếu còn ở Bạch Long Giang, nói không chừng còn có thể bắt gặp trận tuyết lớn.
Cũng may mà cậu kết thúc việc bày quây bán hàng tuần này trước khi chỗ này sốt rần rần, nếu không thì không dám tưởng tượng với lượng khách hàng vốn có của chợ sáng cộng thêm đám fan ruột tìm đến của cậu, thì cậu sẽ phải bận rộn đến mức nào.
Lâm Chu đi chơi, quản gia và những người khác cũng được nghỉ phép.
Quản gia Tôn rất có năng suất mà đặt xong vé máy bay và khách sạn, còn tiện thể tìm một phần cẩm nang du lịch Cáp Nhĩ Băng nữa.
Ăn cơm trưa xong, Lâm Chu có thể xuất phát rồi.
Nhân lúc Lâm Chu chơi điện thoại di động.
Quản gia Tôn và những người khác cũng đều là người miền Nam, bây giờ cùng Lâm Chu đến miền Bắc công tác, chẳng khác gì tiện thể đến đây du lịch.
Âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ trong đầu khiến cậu tỉnh táo hẳn.
Khó khăn lắm mới đến Bạch Hà, nơi chỉ cách nước ngoài một con sông, nói thế nào cũng phải ra nước ngoài mở mang tâm mắt mới được.
Bọn họ liền chạy sang nước Nga bên kia bờ sông mở mang tâm mắt.
Lâm Chu cho bọn họ nghỉ phép.
Khi nhiệm vụ được làm mới, Lâm Chu còn đang nhảy disco ở Cáp Nhĩ Băng.
Những ngày qua, bọn họ đã đến thăm thú một số nơi trong Bạch Hà rồi.
Hay lắm, người miền Bắc thật sự có độc, một người không có cuộc sống về đêm như cậu đến Cáp Nhĩ Băng cũng bị bọn họ dẫn dắt cùng high luôn rồi.
Hơn nữa không biết có phải do Bạch Hà nổi tiếng hay không.
Người đến Cáp Nhĩ Băng du lịch vào chủ nhật cũng rất nhiều.
Ngay cả Lâm Chu cũng được trải nghiệm đãi ngộ của du khách.
Có gì nói nấy, từ sau khi Bạch Hà nổi tiếng, ngay cả toàn bộ Bạch Long Giang cũng khác hẳn lúc trước.
Ban ngày lúc Lâm Chu chơi đùa ở Cáp Nhĩ Băng, thế mà lại nhìn thấy công nhân đang sửa chữa đường lớn bọn họ nói rằng sợ mấy cái ổ gà ổ vịt khiến người miền Nam vấp té.
Khiến Lâm Chu vô cùng ngạc nhiên khi thấy sự nhiệt tình của người miền Bắc. Cậu chơi một lèo từ ban ngày đến ban đêm.
Bây giờ âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ vang lên, Lâm Chu mới phản ứng lại nhìn thời gian, đã là 12 giờ sáng rồi, mấy người này quẩy giỏi thật đấy.
Nhắc nhở nhiệm vụ đến, Lâm Chu cũng không có tâm trạng chơi bời nữa.
Cậu quay lại xe, ấn mở nhiệm vụ hệ thống xem thử.
[Nhiệm vụ tuần này: Đi đến chợ sáng phố văn hóa Bạch Hà - thành phố Bạch Hà - Bạch Long Giang, bán canh miến thịt dê, thịt bò, mỗi ngày bán hai trăm bát. Thời gian nhiệm vụ: Năm giờ sáng. Giá cả món ăn: 100 tệ một bát]
[Thực đơn: «canh miến thịt dê, thịt bò»]
[Nhận/Từ chối]
Lâm Chu: ??2
Hở?
Tình huống gì đây?
Lâm Chu ngẩn người một lát, nghi ngờ mình uống nhiều rượu quá nên bị hoa mắt.
Cậu cẩn thận nhắm mắt lại, sau đó đọc một lần nữa, nhưng nội dung nhiệm vụ vẫn không thay đổi.
Hay lắm!
Sao nhiệm vụ này quen mắt quá vậy?
Có phải anh trai bên cạnh vẫn luôn giúp đỡ việc làm ăn của cậu khi cậu bán hamburger trứng cũng bán canh miến thịt dê, thịt bò không nhỉ?
Gì vậy, đây là muốn giành khách của người ta à?
Không đến mức vậy chứ!
Lại còn 100 tệ một bát?
Cùng giá với lúc cậu bán cháo trên đỉnh núi trước đó à?
Cái giá tiền này, còn mỗi ngày bán hai trăm bát?
Lúc đó cậu bán cháo dựa theo giá cả của hệ thống, không có nhiều người mua cho lắm, vẫn phải dựa vào mấy người khách hàng ruột mới hoàn thành nhiệm vụ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận