Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 812. Đây là thứ có thể một quyền đánh bay sao? (1)



Chương 812. Đây là thứ có thể một quyền đánh bay sao? (1)




Anh trai qua đường vỗ vai Lâm Chu với dáng vẻ đồng cảm sâu sắc.
Lâm Chu:…
Nhìn thấy vị khách này rõ ràng lớn tuổi hơn cậu, còn gọi cậu là anh zai, tâm trạng của Lâm Chu thực sự rất khó tả.
Sau đó không lâu sau, Lâm Chu phát hiện rằng đừng nhìn cậu có hình tượng thế này, việc làm ăn vẫn khá tốt.
Người đến mua gà ăn mày khá nhiều, cái giá 198 không hề khiến người ta chùn bước.
Ngược lại bọn họ không thèm hỏi câu nào mà mua luôn.
Nếu như bọn họ có thể không nhìn cậu với ánh mắt đau lòng thương xót thì càng tốt hơn nữa.
Lâm Chu đoán rằng chỉ sợ đám người này không biết chuyện đã tưởng tượng ra kịch bản nào đó.
Cảm thấy cậu đáng thương nên mới mua đúng không.
Không ngờ sau khi hình tượng thê thảm, bất ngờ lại khiến người qua đường cảm thấy cậu đáng thương, từ đó thúc đẩy tiêu dùng.
Niềm vui bất ngờ này!
Cho dù phải đợi một, hai tiếng, đám người này đều nể mặt Lâm Chu bày quầy hàng không dễ dàng, vất vả như vậy cho nên đứng đợi.
Cho đến khi gà ăn mày lần lượt ra khỏi lò.
Hai cô gái ban đầu cũng bước ra khỏi Đại Thế Giới Băng Tuyết, bọn họ khá ngạc nhiên khi nhìn thấy một vài khách hàng đang tụ tập trước quầy hàng của Lâm Chu.
Xem ra không chỉ có bọn họ thèm ăn món gà ăn mày này.
Lâm Chu nhìn thấy hai cô gái bước đến thì xách một phần gà ăn mày đã được đóng gói ra.
“Có cần tôi mở giúp không, hay cầm về như vậy luôn?”
Lâm Chu không để bàn ghế trước quầy hàng, cho nên gần như khách hàng đều đóng gói mang đi.
Anh trai nhất quyết kéo Lâm Chu trò chuyện hơn một tiếng, đứng đợi hơn một tiếng thì xách nguyên hai cục bùn gà ăn mày về nhà rồi.
Hai cô gái khá tò mò mùi vị của món gà ăn mày bán bên đường này, cho nên bọn họ bảo Lâm Chu mở ra tại chỗ.
Lâm Chu gật đầu rồi đặt cục bùn lên trên thớt.
Cậu đấm thẳng vào nó.
Lớp bùn trông khá rắn chắc lập tức vỡ vụn thành từng mảng nhỏ, rơi xuống giống như những bông tuyết rơi.
Mấy người khách hàng đứng trước quầy hàng nhìn thấy đều trợn mắt há mồm.
Đậu má!
Trong lòng âm thầm gào thét.
Đây là thứ có thể bị đánh vỡ chỉ bằng một cú đấm à?
Rất ngoạn mục đó biết không!
Mọi người bừng tỉnh khỏi đống đất vụn thì ngạc nhiên bởi mùi thơm thức ăn đột nhiên xông vào khoang mũi.
Gà ăn mày vốn không có mùi thơm gì, không ngờ vào khoảnh khắc đập vỡ lớp bùn lại tỏa ra mùi hương tươi ngon thơm lừng như vậy.
Vào khoảnh khắc này, mùi thơm thịt gà mang đến sự chấn động rất lớn cho mọi người xung quanh.
“Vãi chưởng, mùi thơm gì thế này?”
Cùng với hương thơm nhẹ nhàng của lá sen, mỡ chài heo và rượu cùng bùn đều thấm vào thịt gà sau khi được nướng chín trong nhiệt độ cao thời gian dài.
Trong quá trình này, lá sen cũng đã chuyển từ màu xanh tươi ban đầu sang màu nâu đậm, chính là trạng thái được nướng chín.
Lâm Chu đeo găng tay rồi đặt con gà được bọc trong lá sen vào hộp đựng.
Sau đó cậu lại mở lớp lá sen trên mặt ra, khiến hương thơm trong không khí trở nên nồng nàn hơn.
Thịt gà vàng ươm cùng với nước thịt xuất hiện trước mắt mọi người.
Nhìn từ bề mặt ẩm ướt của da gà, có thể nhìn ra được thịt gà nhất định rất mềm, nếu không mềm thì sẽ không có nhiều nước thịt như vậy.
Hương thơm nức mũi lập tức thu hút những người đi ngang qua.
“Ông chủ, gà ăn mày bán thế nào?”
“198 tệ một con.”
Lâm Chu đưa gà ăn mày đã đóng gói xong cho hai cô gái rồi trả lời.
“Ngon không vậy?”
Mấy người khách vừa đi ngang qua cũng là người ngoại tỉnh đến Cáp Nhĩ Tân du lịch.
Nhìn thấy hai cô gái kia rõ ràng là người đến đây du lịch, bọn họ cũng tò mò đến gần hỏi thăm.
Hai cô gái cạn lời liếc nhìn bọn họ.
Không thấy vừa mới mở ra còn chưa kịp ăn à.
“Đừng sốt ruột, ăn ngay đây.”
Hai cô gái bị mùi thơm làm cho chảy nước miếng, không thể đợi đến lúc về khách sạn hoặc kiếm nhà hàng ngồi xuống ăn.
Bọn họ dứt khoát cầm đôi đũa trong túi lên rồi bắt đầu đứng ăn trước quầy hàng.
Gà mái nhỏ tươi mềm, dùng đũa đâm nhẹ một cái thì có thể dễ dàng đâm vào trong.
Sau đó dùng sức một chút, cô gắp được một miếng thịt gà.
Thịt gà trắng được xé ra, nước thịt nhiều đến mức tuôn ra ồ ạt từ chỗ hở.
Nóng lòng bỏ vào miệng, hai cô gái lập tức ngạc nhiên bởi hương vị này.
Ánh mắt nhìn lẫn nhau lộ rõ sự kinh ngạc.
Sao lại có thịt gà non mềm đến mức này chứ!
Thịt gà vào miệng xốp mềm béo ngậy, lớp bùn bao bọc hương vị của thịt gà vô cùng hoàn hảo, sau khi bị xé một góc, hương vị lập tức bùng nổ trong khoang miệng, lớp bùn không chỉ bao bọc mùi thơm, mà còn cả mỡ gà.
Khiến thịt gà mềm mại, đồng thời da gà còn hơi dai dai, tạo cảm giác mềm dai khiến cô gái trước giờ không ăn da gà cũng say mê hương vị này.
“Ngon bá cháy!” Hết chương 812.



Bạn cần đăng nhập để bình luận