Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 218: Mấy người đến đông vậy đều là mua cá à? (1)

Chương 218: Mấy người đến đông vậy đều là mua cá à? (1)Chương 218: Mấy người đến đông vậy đều là mua cá à? (1)
Bảo vệ không mở cửa cho anh, anh cũng không phải hộ gia đình trong khu dân cư, làm sao để đi vào đây?
Chẳng lẽ chờ người trong khu dân cư đến, thuận tiện đi theo vào?
Thế nhưng vừa nhìn kiểu đó là biết không phải hộ gia đình thuộc khu dân cư rồi.
Khách hàng ruột do dự đứng ở cổng giao lưu ánh mắt với ông bác bảo vệ cách đó không xa.
Khách hàng ruột: “..."
"Bác ơi, bác hút điếu thuốc đi, cháu muốn đi vào mua cá có được không ạ?"
Ông bác bảo vệ nhận lấy điếu thuốc, gật đầu hiểu rõ, vừa nhìn là biết đi theo cậu trai bán cá kho cơm rượu đến rồi. Ông rất dễ tính, thẳng thắn mở rào chắn ra.
Điều này làm cho làm cho khách hàng ruột xây dựng tâm lý cả nửa ngày rất khó chịu.
Nhất là cá bột, chiên lên ăn thơm thôi rồi luôn.
Vào khu dân cư, khách hàng cũ men theo mùi thơm tìm được Lâm Chu.
Không phải ông chủ Lâm thầm mến anh đấy chứ!
Có cá rán
AI
Nếu không sao lại trùng hợp bán cá rán anh thích ăn nhất vậy!
Sớm biết ông bác dễ tính như vậy thì anh đã không cần nghĩ nhiều phương án như thế trong đầu rồi.
Khách hàng cũ cười tươi như hoa, kích động bày tỏ suy nghĩ của mình trong nhóm.
Chắc chắn ông chủ Lâm biết anh thích ăn nên mới cố ý làm!
Đúng là niềm vui bất ngờ mài
Một mình anh có thể ăn được cả một bồn.
"Từ đã người anh em, nhìn avatar thì anh là nam mà đúng không?"
Sau đó khách hàng còn lại trong nhóm đều vô cùng câm nín.
Thấy tự luyến rồi, cũng thấy mơ mộng hão huyền rồi, đây vẫn là lần đầu thấy người tự công lược mình như vậy.
Là người đầu tiên tìm đến theo lời nhắn của Cao Gia Chí, tin nhắn thổ lộ của anh ta rất làm cho người khác quan tâm.
"Hay lắm, anh lấy đâu ra cái kết luận đó thế?"
Khách hàng ruột nọ phát điên xong cũng không ngó ngàng tới tin nhắn trả lời của mọi người, đặt điện thoại qua một bên chuyên tâm nhìn chằm chằm Lâm Chu bày quầy bán hàng, ánh mắt lom lom không liếc dọc liếc ngang.
Tất cả mọi người vốn đang thảo luận về việc Lâm Chu bán cá, ai trùng hợp vừa tan tầm thì vội vàng đi xếp hàng.
"Cái khác tôi không rõ ràng lắm, nhưng sợ là xu hướng tính dục của anh có chút vấn đề đó nha."
"Người anh em, cậu không thích hợp đâu. Cậu mà là nữ thì tôi sẽ không nói gì, nhưng cậu là đàn ông đàn ang đó, sao cậu thốt ra được lời nói đó thế."
Anh ta vừa nói thế, lập tức làm mọi người sa mạc lời luôn.
"Tôi thích ăn hamburger, cũng thích ăn gà rán, có phải ông chủ Lâm cũng thâm mấn tôi không ta?"
Cao Gia Chí giữa đám người đang xếp hàng nhìn thấy lời phát biểu đó, còn đang nhìn xung quanh tìm kiếm xem cái tên tự công lược bản thân kia là ai.
Lâm Chu thì vẫn đang chiên cá bột, thuận tiện bán cá kho cơm rượu và cá xông khói, không hề phát hiện cái gì.
"Cá xông khói mới được làm chiều nay, vị dấm đường, tốt nhất là mua về ngâm một đêm rồi hẵng ăn, khi đó mùi vị càng ngon hơn ạ.”
Lâm Chu vừa đóng gói vừa dặn dò khách hàng, thái độ phục vụ thân thiết lại cẩn thận, cực dễ nhận được thiện cảm của khách hàng.
"Ừ ừ, giờ người nhà tôi chỉ thích ăn cá kho cơm rượu cậu làm thôi, không ngờ vẫn còn vị khác nữa. Cho tôi mỗi loại nửa cân nhé."
Khách hàng từng mua cá kho cơm rượu trong khu dân cư cảm thấy vô cùng hứng thú với món mới hôm nay.
Nhiều người xếp hàng, mọi người không thèm nếm thử, trực tiếp mang về rồi ăn luôn.
"Cá rán ngon, cũng có thể để lâu được, mua nhiều chút mang về để tủ đông, dùng để nấu canh chua hay làm món riêng cũng được, rất tiện."
Khách hàng tương đối quen thuộc còn vừa xếp hàng vừa trò chuyện vụ mua cá về rồi ăn như thế nào.
Khách hàng ruột của Lâm Chu nghe vậy thì nhất thời có cảm giác nguy cơ, nếu như mấy người trước mua nhiều, đến phiên bọn họ lại hết thì làm sao bây giờ?
Các bạn nhỏ trong nhóm còn đang trên đường đến đây đó.
Anh chàng vội vàng nhắn tin vào nhóm bảo mọi người đến nhanh chút.
Vừa nhìn thấy tin tức này, các khách hàng trong nhóm không hẹn mà cùng quên đi ước định với nhóm khách hàng quầy gà rán.
Trong tình huống món ngon còn thừa không nhiều lắm, đương nhiên phải đảm bảo cho người trong nhóm mình có thể ăn được cái đã.
Những chuyện khác cứ để xem trước rồi tính. ...
Không lâu sau, các khách hàng lục tục chạy đến, thẳng đến cửa tiểu khu.
Một người hai người thì bảo vệ còn cho đi, nhưng những người này càng ngày càng nhiều, bảo vệ đều cảm thấy có chút sợ.
"Mấy người đến đông vậy đều là mua cá à?"
Các khách hàng ruột đều gật đầu bày tỏ mình đến để mua cá.
Ngay khi ông bác bảo vệ đang do dự không biết có nên cho vào hay không.
Lâm Chu đã lái xe ba bánh ra ngoài, đằng sau còn có vài khách hàng đi theo.
Thì ra là Lâm Chu nhìn thấy khách hàng trong khu dân cư đều mua xong rồi, mấy người khách sau đó đều là khách hàng cũ trước kia thì cảm thấy không biết còn người đang chờ ở cổng chợ bán thức ăn hay không, dứt khoát quay lại chỗ cổng chợ để bày quầy bán hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận