Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 521: Một trái to như vậy, chắc không rẻ đâu ha? (2)

Chương 521: Một trái to như vậy, chắc không rẻ đâu ha? (2)Chương 521: Một trái to như vậy, chắc không rẻ đâu ha? (2)
Nếu chỉ là xếp hàng, bọn họ đi sớm một chút hoặc là túc trực suốt đêm ở đó cũng không vấn đề gì.
Trọng điểm là đông người không đủ bán, ông chủ Lâm sẽ giới hạn số lượng!
Hôm nay sở dĩ mỗi người bọn họ có thể ăn được bộ phận vịt, chính là vì buổi sáng khách hàng không quá đông, không ai xếp hàng, mọi người cứ chia bộ phận vịt.
Ngày mai khẳng định không được.
"Bằng không ngày mai chúng ta đi xếp hàng trước, mua được cổ vịt rồi biểu diễn?"
"Không được, như vậy chính là tự đập bảng hiệu."
"Vậy phải làm sao?"
"Có thể nhờ người mua thay không? Ví dụ như Hoàng Ngưu?"
"Bầu gánh, mau đi hỏi thử đi-"
Ánh mắt yên lặng nhìn về phía bầu gánh.
Vì thế hy vọng lại được gửi gắm lên người bầu gánh!
Mấy năm nay bầu gánh dẫn theo bọn họ vào Nam ra Bắc biểu diễn, khẳng định có nhân mạch ở phương diện này.
Bọn họ không tiếp xúc với Hoàng Ngưu.
Bầu gánh bị gửi gắm hy vọng: Cuộc đời tôi như đi trên băng mỏng...
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người hơi động lòng.
Bầu gánh ra ngoài gọi điện thoại.
Chuyện này liên quan đến khẩu phần ăn của mọi người trong đoàn, không gấp không được mà.
Sau khi đã trải nghiệm món ngon tuyệt đỉnh, ai có thể chịu đựng nỗi khổ món ngon ngay trước mắt nhưng lại không ăn được chứt
Bầu gánh còn chưa kịp cảm khái hai câu, các diễn viên đã nhìn sang thúc giục.
Bầu gánh thành thật trả lời:
Người trung gian ở đầu dây bên kia nghe được là đến xếp hàng trước quầy của ông chủ Lâm mua món vịt thì xác nhận đi xác nhận lại nhiều lần.
Có phải là ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ngẫu nhiên rất hot trên mạng không?
Các diễn viên ở hậu đài chờ tin tức.
"Đúng thế, là ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ngẫu nhiên được nhắc đến trên mạng."
Ha ha ha ha hai
Bầu gánh nói rõ vị trí và thời gian ông chủ Lâm bày quầy bán hàng một lần, sau đó nghe người trung gian ở đầu dây bên kia nói: Chờ một lát.
"Bát hợp khu ở Nam Kim... 8 giờ sáng, không, đến sớm một chút vẫn tốt hơn. Fans của ông chủ Lâm nhiều như vậy, 6 giờ đến xếp hàng đi, có khi còn bị giới hạn mua hàng. Mua càng nhiều càng tốt, cậu nhận không?"
Người trung gian đè nén tâm trạng kích động hỏi.
Người trung gian che điện thoại, nghiêng đầu sang một bên, không nhịn được cười thành tiếng.
"Ở đâu?"
Đù mé, sống trên đời bấy lâu nay, còn có chuyện tốt như vậy?
Lần đầu gặp được chuyện thế này.
"À thì, chúng tôi có thể nhận việc. Nhưng sau khi mua được đồ ăn ông chủ Lâm tự tay làm, chúng tôi có thể nhịn không ăn hay lấy lý do bán cho anh thì chúng tôi không đảm bảo đâu nhé!"
Bầu gánh: ??2
Hả?
Câu này có ý gì?
"Có thể ký hợp đồng trước, nếu không thể bàn giao món vịt mua được thì phải bồi thường."
Bầu gánh vừa dứt lời, người trung gian lập tức dập điện thoại.
Ai chịu bồi thường chứ?
Đây là món vịt do ông chủ Lâm làm, cấp dưới của anh có thể nhịn không ăn, hoặc mua xong không nỡ bán ra ngoài hay không đều khó nói.
Trên mạng đồn thổi tay nghề nấu nướng của ông chủ Lâm dữ như vậy, loại việc không thể đảm bảo này thật sự không nhận được.
Bầu gánh nhìn điện thoại bị cúp, tức đến muốn gục ngã.
Sau một hồi tức giận liên tục, ông bắt đầu trợn trắng mắt.
Tuy đã bước vào độ tuổi trung niên, nhưng ông chưa từng chịu những uất ức như vậy trước đây!
"AI"
Tiếng gầm lên bực tức trút giận truyên đến tai các diễn viên ở hậu trường.
"Bầu gánh, có chuyện gì thế?"
"Chẳng lẽ là đọc được những bình luận trên mạng rồi?"
"Không rõ nữa, chẳng phải ông ấy đi gọi điện thoại tìm người trung gian à?"
'Chờ xem sao."
Bầu gánh lại gọi liên tiếp mấy cuộc điện thoại. Những người trung gian vừa nghe đến quầy hàng của ông chủ Lâm mua món vịt, cả đám đều không đảm bảo có thể giao món ăn toàn vẹn.
Dù nhóm người trung gian không rõ đồ ăn ông chủ Lâm làm ngon cỡ nào, nhưng có thể làm người ta bỏ ra rất nhiều tiên tìm người trung gian mua thay đã đủ biết hương vị chắc chắn rất tuyệt. Nếu ăn không ngon còn cần người trung gian mua thay làm qué gì?
Thế nên họ không dám đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Bầu gánh cầm điện thoại, đen mặt trở lại hậu trường. Các diễn viên thấy sắc mặt ông lập tức cảm thấy có vẻ chuyện không giải quyết được.
"Bầu gánh làm sao đấy? Còn nổi giận vì bình luận trên mạng à?”"
Diễn viên có năng lực quan sát bưng nước bước qua.
Bầu gánh nhận lấy cốc nước, uống một hơi rồi mới đáp: "Không có người trung gian nào chịu nhận. Họ nói không thể đảm bảo có thể giao món vịt hoàn hảo về tay tôi."
Các diễn viên:...
Còn có chuyện này?
"Vậy làm thế nào đây?"
Nhất thời, cả hậu trường chìm vào im lặng. ...
Một bên khác, trên mạng, nhóm fans của ông chủ Lâm cũng đang xem xét tình hình.
Đây là lần đầu tiên nhóm khách hàng ruột gặp phải trận Waterloo sau khi biết địa điểm ông chủ Lâm bày quầy bán hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận