Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 539: Đây quả thật chính là niềm vui lớn nhất trong cuộc sống bình thường! (1)

Chương 539: Đây quả thật chính là niềm vui lớn nhất trong cuộc sống bình thường! (1)Chương 539: Đây quả thật chính là niềm vui lớn nhất trong cuộc sống bình thường! (1)
"Có lý, chúng ta cũng không phải không nói, chờ chúng ta ăn đủ rồi nói cũng vậy mài!"
"Được, cứ làm như vậy đi!"
Mấy người nháy mắt đạt thành nhận thức chung, đi theo phía sau Đại Đông vào trong nông trường.
Đối với việc món ngon còn chưa ăn vào miệng, tuy bọn họ chột dạ nhưng vẫn không chí công vô tư đến mức làm một việc cực kỳ nguy hiểm, còn chưa ăn được món ngon đã chia sẻ miễn phí cho mọi người.
Tối thiểu phải đợi bọn họ ăn đủ mới nói.
Cho nên những đồng bọn khác cứ từ từ mà đợi đi! He he.
Không thể ngờ, nghĩ đến bọn họ tìm được ông chủ Lâm thì không nhịn được bật cười.
Thật sự khiến người ta vui vẻ!
Chuyện này phải nghe ngóng rõ ràng, xem thử là may mắn hay là có tin tức riêng.
"Xin chào, anh đẹp trai, tôi muốn hỏi một chút những người bên ngoài là khách hàng của ông chủ Lâm hay là sao vậy?"
Hiện tại ông chủ Lâm đã xác nhận tuần này sẽ bày quây hàng bán đồ nướng ở cổng nông trường, những vấn đề chưa kịp quan tâm thu hút sự chú ý của bọn họ.
Nhưng xác định tìm ông chủ Lâm quan trọng hơn.
Những khách hàng ruột nhớ tới lúc qua đây, nhìn thấy một đám người ăn uống no đủ ngồi ở đó, thật sự ghen tị đến đỏ mắt.
Đây là người như thế nào, vậy mà vào ngày đầu tiên đã tìm được ông chủ Lâm trước cả bọn họ, còn ăn đồ nướng luôn rồi.
Đây quả thật chính là niềm vui sướng lớn nhất trong cuộc sống bình thường!
Đại Đông cười giải thích nói.
Những khách hàng ruột vất vả tìm toàn mạng cũng không tìm thấy tung tích của ông chủ Lâm đã lâu, hiện giờ không dễ dàng gì mới nhìn thấy một chút tin tức, đương nhiên không muốn từ bỏ.
"À, chúng tôi đều là công nhân của ông chủ Lâm."
Hơn nữa những người này nhìn có vẻ rất quen thuộc với ông chủ Lâm!
Những khách hàng ruột giống như nháy mắt tìm được con đường mới có thể tiếp xúc với ông chủ Lâm, cực kỳ nhiệt tình bao vây Đại Đông.
Những khách hàng ruột choáng váng.
Bày quầy hàng còn cần công nhân à? Có thể ăn miễn phí món ngon mà ông chủ Lâm làm không? Ông chủ Lâm nhìn xem bọn họ đi làm có được không?
"Cái gì? Ông chủ Lâm còn có công nhân?"
"À anh đẹp trai ơi, tôi muốn hỏi làm sao các anh được làm công nhân của ông chủ Lâm vậy?"
"Có phải làm công nhân của ông chủ Lâm thì có thể thường xuyên ăn được món ngon do ông chủ Lâm làm không?"
Cho nên vấn đề này, anh là một công nhân, cũng không rõ ràng.
Ngay cả lúc bọn họ trở thành công nhân của ông chủ Lâm cũng không rõ, sếp chính là ông chủ Lâm.
"Sản nghiệp của ông chủ rất nhiều, tôi cũng không rõ các anh có thể trở thành công nhân của ông chủ không."
"Đúng đúng đúng, cái này khẳng định phải hỏi ông chủ Lâm."
Trong nhất thời Đại Đông đúng là không biết trả lời vấn đề này như thế nào.
Những khách hàng ruột vẫn quan tâm vấn đề này nhất, hỏi xong đôi mắt trông mong nhìn Đại Đông. Nếu là thật, bọn họ ghen tị chết mất!
Đó là món của ông chủ Lâm đấy, vậy mà có người được ăn riêng, thật sự khiến bọn họ ghen tị không chịu nổi!
"Vậy thì không có, mỗi tuần ông chủ đều sẽ chạy đến các nơi bày quầy hàng, chúng tôi cũng không rõ địa điểm ông chủ bày quầy hàng."
Đại Đông cực kỳ nghiêm túc trả lời vấn đề của những khách hàng ruột.
Làm trợ lý lâu như vậy đúng là không phải làm uổng công, tối thiểu vẫn làm rốt tốt phương diện tiếp khách này.
Đại Đông cười đẩy cửa phòng bếp ra, thuận tay cầm lấy bảng menu do các đồng nghiệp sửa sang lại để trên ngăn tủ, giới thiệu cho những người này nguyên liệu nấu ăn trên bàn.
"Đây là thịt bò xiên, bộ phận nào cũng có, xem các anh muốn ăn cái gì, tất cả nguyên liệu nấu ăn đều là động vật được giết trong hôm nay, còn có rau dưa và trái cây vừa mới hái, đều từ vườn trái cây do nông trường của ông chủ Lâm tự sản xuất, thực phẩm hữu cơ cực kỳ khỏe mạnh được gieo trồng tự nhiên."
"Trước mắt đã giết một con bò, một con dê, một con heo còn có hai con gà, nếu là rau dưa, cơ bản trên thị trường có thì nông trường đều có."
Những khách hàng ruột trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này.
Bọn họ nhận thức rõ đối với việc ông chủ Lâm được lan truyền trên mạng là người có tiền.
Khó trách tùy hứng, bày quây hàng khắp nơi như vậy, nói không thiếu tiền, thì ra là thật sự không thiếu tiền!
Nhà ai bày quây hàng còn có vườn cây ăn quả riêng, chưa bao giờ nghe qual
Quán ven đường đều không xứng với thân phận của ông chủ Lâm được chưal
"Có bảng giá không?”
Nếu không phải biết rõ những nguyên liệu nấu ăn này đều là trong nông trường chuẩn bị, bọn họ có thể sẽ không hỏi giá cả tùy tiện lấy xiên nướng mà mình muốn ăn.
Nhưng nghe xong lời nói của Đại Đông thì cảm thấy sợ hãi.
Không nói cái khác, chuyện nguyên liệu nấu ăn hữu cơ đắt hơn nguyên liệu bình thường, người không mua đồ ăn cũng biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận