Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 779. Tôi sắp không chịu được nữa rồi!



Chương 779. Tôi sắp không chịu được nữa rồi!




Thấy dáng vẻ kích động của cậu, mọi người còn gì mà không hiểu chứ.
"Thấy dáng vẻ đó đã biết là ngon rồi, ôi mẹ ơi, thèm quá đi!"
Nhìn Sở Cuồng không rảnh nói chuyện, lại có thời gian bưng bát cơm lên lùa vào miệng, dáng vẻ gấp gáp không có nhẫn nại khiến đám người vây xem hiểu ra mùi vị của bát cơm chân giò kho này chắc chắn không tồi.
Trong lúc nhất thời, người cầm điện thoại thì cầm điện thoại, người gấp gáp chạy ra bên ngoài thì gấp gáp chạy ra bên ngoài, chạy về phía quầy hàng cơm chân giò kho trong ngõ nhỏ.
Ngay cả ông chủ tiệm cà phê cũng không ngoại lệ.
Đợi đến khi Sở Cuồng ngẩng đầu lên thì thấy tiệm cà phê chỉ còn lại một mình cậu.
Sở Cuồng: ...
Cậu lấy lại tinh thần, không kịp nghĩ nhiều, tiếp tục cúi đầu ăn.
Thậm chí sau khi ăn mấy miếng bắp giò với cơm, ánh mắt còn nhìn chằm chằm móng lợn có cảm giác tồn tại cực mạnh bên cạnh.
Cậu suy nghĩ rồi lại nhìn tiệm cà phê không một bóng người, ra tay, hai bàn tay cầm lấy móng lợn bắt đầu gặm. 
Móng lợn hầm chín rục như bắp giò nhưng có thể do gân nhiều, mềm nát ngon miệng, còn có cảm giác dai dai.
Hai mùi vị trái ngược nhau lại đồng thời tồn tại!
Sở Cuồng càng ăn càng khiếp sợ.
Sau đó ngẩng đầu thì nhìn thấy đã có người bưng cơm chân giò kho quay lại, ngượng ngùng đặt chân giò kho trong tay xuống.
Sau đó không đợi cậu ngại ngùng, đã phát hiện người quay lại không thèm nhìn cậu mà bưng cơm chân giò kho trở về chỗ ngồi của mình, mở nắp ra bắt đầu ăn.
Dáng vẻ không đợi được nữa, rõ ràng là không quan tâm đến cậu.
Sở Cuồng thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị ăn dè dặt lại tí, nhưng cảm nhận được cảm giác dính dính trên tay thì hơi khó chịu.
Chất dính của móng lợn đều được hầm chảy hết ra ngoài cho nên cầm trong tay rất dính, vừa nãy, lúc cậu ăn quá hào phóng, trên mặt trên miệng đều dính nước sốt, lúc này dừng lại có cảm giác khắp nơi đều dính dính, vô cùng khó chịu.
Vội vàng tìm khăn giấy muốn lau.
Sau đó phát hiện lúc lau khăn giấy cũng bị dính.
Hiện tại, trên tay cậu không chỉ dính nước sốt mà còn dính khăn giấy.
Nghĩ đến tiệm cà phê có nhà vệ sinh, cậu tranh thủ đứng dậy đi rửa.
Đợi lần nữa quay lại thì phát hiện người của tiệm cà phê đã quay lại.
Mọi người ngồi trong đại sảnh, vừa ăn vừa kinh ngạc kêu lên.
Hơn nữa, còn gặm móng lợn bự trong tay.
"Ôi, sao ngon như vậy chứ!"
"Đây mới là cơm chân giò kho chính tông nè, thơm ngon quá đi!"
"Đúng vậy, cục thịt này ngon ghê, tôi ăn bên ngoài, lại có thể ăn được thịt lợn có vị ngon như vậy!"
Móng lợn tươi ngon vốn có mùi thơm, trải qua hầm thời gian dài, mùi vị hầm rất nồng đậm.
Các loại mùi vị kết hợp lại với nhau.
Chỉ ngửi thôi đã rất mê người.
Không ngờ ăn vào trong miệng, mùi vị càng quá đáng hơn cả ngửi.
Hình như hương vị đã hóa thành thực chất vào lúc này.
Từ ngửi đến ăn, cảm giác này đúng là hạnh phúc!
Vị ngon đã hiện lên ở trên mặt của mọi người.
"Đù, các người đều không biết chọn à, ăn cơm chân giò kho, bộ phận ngon nhất chính là khuỷu giò!"
Hả?
Sở Cuồng vừa mới đi vào nhà vệ sinh nghe thấy thế thì tò mò lập tức tiến đến.
Bắp giò móng lợn ngon như vậy còn không phải là bộ phận ngon nhất à?
"Nói sao nhỉ người anh em, nói tỉ mỉ nghe xem."
Cả đám người tò mò khuỷu giò trong miệng của người đàn ông, lại không nỡ ngừng ăn cơm chân giò kho, bưng thẳng bát trong tay vừa ăn vừa ghé sát lại trước mặt người đàn ông đợi anh ta phổ cập kiến thức.
Mọi người ghé sát mới phát hiện những người còn lại đều gọi bắp giò với móng lợn.
Bộ phận mà anh ta gọi hình như rất khác.
Tròn trịa giống như bắp giò nhưng lại nhỏ hơn.
Xương, thịt và da phân bố rất đều, trông có vẻ không tồi.
"Đây là khuỷu giò à?"
Người đàn ông gật đầu: "Khuỷu giò có thể nói là bộ phận bán chạy nhất của cơm chân giò kho, tỷ lệ béo gầy tốt nhất, thịt nạc xen với gân da..."
"Chậc, sao tôi không thấy bộ phận của khuỷu giò vậy."
Mọi người nghe miêu tả của người đàn ông lại nhìn khuỷu giò dùng đũa tách nhẹ thịt xương liền tách rời, cho dù trong miệng vẫn đang ăn móng lợn nhưng vẫn thèm. 
"Có lẽ mọi người chưa hỏi, thông thường tiệm làm cơm chân giò kho đều có, có thể chọn bộ phận, ngon nhất là khuỷu, móng cũng không tồi, là bộ phận của gân bắp thịt, dây chằng và mô liên kết nguyên vẹn nhất, cũng chính là móng lợn mà mọi người mua đó."
"Thật ra với dân bản địa thì toàn bộ giò lợn đều là nguyên liệu của món cơm chân giò kho, bộ phận được tách ra có bắp giò, khoanh, khuỷu, còn có móng lợn.”
Mọi người nghe thấy người đàn ông miêu tả hiểu rõ như vậy thì biết ngay là người sành ăn.
"Bộ phận chân giò trong nồi của ông chủ rất đầy đủ, mấy người đi hỏi, nói không chừng sẽ có đó." Hết chương 779.



Bạn cần đăng nhập để bình luận