Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 336: Có đôi khi một mình bày quây hàng đúng là khá bất lực (1)

Chương 336: Có đôi khi một mình bày quây hàng đúng là khá bất lực (1)Chương 336: Có đôi khi một mình bày quây hàng đúng là khá bất lực (1)
Ánh mắt của mấy khách hàng nhìn cậu còn có tư thế nhiệt tình kia, thật sự có cảm giác hận giây tiếp theo không thể hầm cậu lên.
Nhất cử nhất động của cậu đều thực hiện dưới ánh mắt của mấy khách hàng làm cậu có chút khẩn trương.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, địa điểm bày quầy hàng bị bại lộ có thể sẽ có rất nhiều người đến. Nhưng không ngờ nhiều người như vậy.
Một khi đông người, Lâm Chu sẽ bị ép đến sợ giao tiếp, cậu vừa đậu xong xe ba bánh liên đeo khẩu trang lên.
Như vậy lúc cúi đầu bận rộn cũng không ai có thể nhìn thấy biểu cảm của cậu cũng không cần trả lời khách hàng hoài.
Sợ giao tiếp chính là màu sắc tự vệ của cậu, cực kỳ có tác dụng.
"Ha ha ha ha, tôi biết đông người ông chủ Lâm khẳng định sẽ đeo khẩu trang mà, đưa tiền đưa tiền đây."
Trong đám người, một nhóm người đánh mạt chược xong lại mở ván cược mới.
Ví dụ như đưa ra một vài đề nghị, như phải cay hơn hoặc là muốn ăn khẩu vị mới v. v..., đều có thể tán gẫu với ông chủ Lâm.
"Haiz! Tôi vốn cũng muốn cược ông chủ Lâm đeo khẩu trang, nhưng nghĩ rằng nửa đêm nửa hôm nói không chừng ông chủ Lâm không mang theo, không ngờ mà!"
Trên mạng đều đã nói rõ tính cách của ông chủ Lâm còn có cẩm nang tạo quan hệ tốt gì đó.
Mấy khách hàng ruột xếp hàng nhàm chán, lực chú ý đều đặt trên người Lâm Chu. Phải nói là quan sát cực kỳ tỉ mỉ thói quen của Lâm Chu.
"Anh xem rồi làm đi, ông chủ Lâm vừa thấy đông người cũng không nói nữa."
Trong tình huống không có quá nhiều khách hàng phải nhanh chóng lôi kéo làm quen, còn không thể khen ông chủ Lâm quá khoa trương trong một lúc, ông chủ Lâm sẽ xấu hổ không nói lời nào, phải triển khai đề tài từ món ăn.
Khách hàng mất đi mười tệ mạnh bạo lấy điện thoại ra chuyển khoản.
Cậu chuyển xuống hai cái bếp than từ trên xe ba bánh để đun nóng hai nồi nước trước. Sau đó mới bắt đầu bày quầy hàng.
Ví dụ như tối hôm qua có người muốn ăn hoành thánh canh gà.
Khi Lâm Chu đang chuẩn bị đồ ăn sẽ nấu hai nồi nước, một nồi nước hầm xương, một nồi canh gà.
Nếu hợp lý, ông chủ Lâm còn có thể tạo thêm vị mới.
"Cười chết tôi, ông chủ Lâm, tôi nói anh nghe, trong nhóm chúng tôi có một vài cô gái sợ nên tạo thành đoàn xe cùng nhau đến đây á, sau đó khi lái xe trên đường, đoàn xe càng ngày càng dài, anh đoán xem xảy ra chuyện gì?"
"Ông chủ Lâm, để tôi để tôi, mấy chuyện lặt vặt này để chúng tôi làm là được, anh luộc hoành thánh đi."
"Hôm nay đông người, sợ là ông chủ Lâm bận bịu lắm đấy."
Người xếp hàng phía trước nhìn thấy Lâm Chu chuyển bàn gấp xuống cũng chủ động tiến lên hỗ trợ.
Vừa có chuyện hóng hớt, khách hàng không nhịn được chia sẻ với Lâm Chu.
Hàn huyên vài câu, Lâm Chu trở lại trước quầy hàng, bày biện ra từng nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị trước.
"Có đôi lúc thật sự không thể suy nghĩ lung tung, bằng không càng nghĩ càng thái quá, còn có thể khiến trí tưởng tượng của mình bay xa, tạo dựng bầu không khí."
"Ha ha ha ha, cười chết tôi, trong nhóm nhìn thấy, mọi người còn tưởng rằng xe ma theo phía sau, tôi đã muốn cười rồi."
"Bởi vì mấy chiếc xe phía sau đi theo xem náo nhiệt, cho rằng bọn tôi đông người như vậy cùng đi thẳng đến một chỗ là tổ chức buổi tiệc gì đó nên theo góp vui." Lâm Chu nghe nói như thế cũng không nhịn cười theo. Thật sự là ở đâu cũng có người xem náo nhiệt. Ngay cả nửa đêm đến núi Thao cũng có người đi theo.
Lâm Chu cảm thấy rất hứng thú, cực kỳ cổ vũ lập tức trả lời: "Tại sao?"
Toàn bộ rong biển vụn đều là loại hữu cơ nguyên miếng được nướng sơ trên lửa rồi bóp vụn, đến khi cho vào nước nóng sẽ nở ra thành miếng vừa ăn.
Trứng chiên thái sợi thì chiên riêng từng quả chứ không đập chung, đợi nguội rồi mới thái nhỏ.
Món ăn kèm cũng không quá nhiều chỉ có rong biển, hành thái, rau thơm, trứng rán thái sợi, tóp mỡ.
Ai thích ăn cay sẽ tự mình thêm ớt sa tế.
Hoành thánh phải ăn kiểu càng thanh đạm mới càng trải nghiệm được mùi vị tươi ngon của nước dùng.
Bỏ thêm ớt sa tế ngược lại không thưởng thức được vị vốn có của nó.
So với canh xương thì canh gà mang theo mỡ gà vàng vàng, mùi vị cũng nồng đậm hơn.
Hoành thánh đêm luôn là lựa chọn hàng đầu của rất nhiều người ăn khuya.
Sau khi nước dùng trong nồi sôi, Lâm Chu bỏ từng vỉ hoành thánh vào trong nồi rồi lấy bát dùng một lần ra đựng nước dùng.
Một bát nước hâm xương hoành thánh thêm tóp mỡ, một bát hoành thánh canh gà.
Giá cả giống nhau, muốn ăn bát nào thì chọn bát nấy.
Khách hàng còn chưa ăn được hoành thánh, Đại Bảo đã gặm xương lớn trước rồi.
Một đám khách hàng nhìn đến thèm chịu không nổi.
"Ông chủ, xương lớn bán thế nào, tôi cũng muốn một cái."
Đôi mắt của khách hàng trông mong nhìn Đại Bảo ăn với vẻ mặt hưởng thụ, không nhịn được hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận