Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 429: Không biết nên xem bên nào! (1)

Chương 429: Không biết nên xem bên nào! (1)Chương 429: Không biết nên xem bên nào! (1)
Nhìn bọn họ như vậy, bản thân càng giống như tên ngốc. Thật sự là nước vào não mà.
Thẩm Thừa Việt theo thói quen muốn vuốt mặt, sau đó vung tay đụng rớt kính râm.
Dọa hắn tới mức nhanh chóng nhặt lên, còn chột dạ nhìn bốn phía, thấy lực chú ý của người vây xem náo nhiệt đều đặt trên người ông chủ thổi kèn Xô-na, mới yên tâm thở phào.
Hiện tại hắn coi như là nổi tiếng rồi.
Hơn nữa nhờ phúc bạn bè, ăn một bữa cơm cũng có thể lên hot search, ngay cả ba mẹ hắn lướt được video cũng đến hỏi hắn chuyện gì.
Chuyện xấu hổ truyền khắp người thân bạn bè, ngay cả trẻ con họ hàng cũng cầm video tới hỏi hắn bít tết ngon không.
Không dám tưởng tượng ngày nào đó gia tộc liên hoan, e rằng hắn sẽ trở thành trò cười lớn nhất trên bàn cơm.
"Tản ra một chút, tụ lại làm gì, còn chê chúng ta không đủ bắt mắt à!"
"Đi, đi xem thử."
"Không phải chứ, còn chưa chọn được bài hả?"
"Được đó, có cảm giác hình ảnh rồi!"...
"Món Tây kết hợp với bài tiếng Anh đi, cảm giác khẳng định thoải mái."
"Trao đổi qua di động, nhắn tin."
"Bên ngoài có chuyện gì vậy, có buổi biểu diễn hả? Sao náo nhiệt vậy?"
"Có đạo lý, giả vờ không quen!"
Nói xong, anh ta cũng không quay đầu lại, chạy tới chỗ đám người tụ tập xem náo nhiệt.
Ông chủ và nhân viên quầy cà phê, trên người còn đeo tạp dề, cứ như vậy chạy đến xem náo nhiệt, sợ bỏ lỡ.
Nhân viên trong cửa hàng bên cạnh nghe thấy âm thanh vừa ra ngoài nhìn, thấy bên đường cái có người cãi nhau, ánh mắt lập tức sáng lên, quay đầu gọi người trong cửa hàng: "Bên ngoài có người cãi nhau."
Âm thanh của kèn Xô-na rất có tính xuyên thấu, ngay cả tiếng ồn ào của quần chúng vây xem, truyền đến người trong quảng trường Thời Đại đều nghe được.
"Ok, tư thế này tốt, cho tôi góc nghiêng nào, đúng đúng, cứ như vậy, tiếp theo..."
Có náo nhiệt xem, ai mà nhịn được chứ!
Một đám người chạy đến hiện trường, đã nhìn thấy có cô gái dẫn theo nhiếp ảnh gia đang chụp hình đường phố bên đường.
Trong cửa hàng người đang ăn cơm, người đang làm việc, nghe được tin mọi người lập tức hành động.
Bên cạnh không đến mấy mét, có hai người đàn ông đang cãi nhau, bên cạnh còn có hai cô gái một bên kéo một người, đang khuyên can.
Tốt lắm, mỗi một cái đều có điểm nổi bật, còn tự mang bối cảnh âm nhạc kèn Xô-na. Không biết nên xem cái nào!
Người chụp ảnh thì một giây mấy chục tư thế.
Người cãi nhau giương cung bạt kiếm. Người khuyên can nói khô cả miệng giống như trận đấu kéo co.
Quần chúng hóng chuyện, một lát xem cái này, một lát xem kèn Xô-na biểu diễn trong đám người. Thật là náo nhiệt.
Người hóng chuyện thì giơ di động quay chụp.
Còn có anh trai giơ gậy tự sướng đang livestream, giơ camera giải thích tình huống hiện trường.
"Quay clip lại trước đã, trở về từ từ xemI"
Trong đám người không biết ai đưa ra đề nghị. Trong nhất thời, toàn bộ người qua đường vây xem lấy điện thoại ra bắt đầu quay video.
Náo nhiệt đến mức ngay cả bảo vệ cũng phải đến duy trì trật tự, sợ có đánh nhau.
Lâm Chu còn đang thổi kèn Xô-na, bản Xô-na của bài 'Nhạc dạo cầu An Hà không dài.
Không đến một phút đồng hồ, cậu thổi xong thì mấy khách hàng ruột cũng ăn xong.
Rất tốt.
Tốp tiếp theo.
Thu được ảnh hưởng của những khách hàng ruột, Lâm Chu thổi kèn Xô-na cũng không cảm thấy xấu hổ.
Dần dần tìm được cảm giác bày quầy hàng bình thường.
Tốp người này ăn bít tết xong vừa vặn đến lượt đám người Dương Hằng.
"Ông chủ, thêm chút nhạc đệm, thổi the Spectre' nhé thấy thế nào?"
Lâm Chu:...
Cũng khá có phong cách tây.
Đột nhiên cảm giác kèn Xô-na cũng khá hợp với món Tây.
Lâm Chu thấy khách hàng hôm nay biết làm khó làm dễ như vậy. Cậu cảm giác bản thân không phải tới bày quầy hàng bán bít tết, mà là đến diễn tấu kèn Xô-na.
Khúc nhạc này vừa vang lên, lập tức thu hút ánh mắt của mọi người.
Nếu không phải ban ngày, bọn họ còn tưởng rằng bản thân đi vào vũ trường nào đó.
Tiết tấu kích thích nhiệt liệt vừa xuất hiện, người từng nghe bài hát này nhất thời kinh ngạc trừng to mắt.
Hay thật, vậy cũng được?
"Bài này hay, chờ tôi chôn, mộ phần sẽ phát bài này."
"Trước kia sao không biết bài này bốc như vậy chứ."
"Đúng chất rồi đúng chất rồi, không có cảm giác lạc quẻ nào, lần sau tôi ăn món Tây sẽ kết hợp với bài này."
"Quá đỉnh, tôi không tiêu tiền vẫn có thể nghe được cảnh tượng diễn tấu này sao?"
"Nếu không phải tôi không có tiền, thật muốn lên gọi một phần bít tết, ăn với âm nhạc cao cấp này, thích thú biết chừng nào!"
"Anh ngốc à, ăn không nổi bít tết, gần đây có khá nhiều món, tùy tiện mua một chút về ngồi xổm ven đường ăn, không phải vẫn là nghe nhạc sao!"
Lời này đánh thức người qua đường, nhưng anh ta chiếm hàng đầu vị trí tốt để xem náo nhiệt, căn bản không nỡ ra ngoài.
Sau đó anh ta vừa xoay đầu, đã nhìn thấy một anh trai đứng trên trụ đá xi măng, trong tay còn đang cầm bát cơm, vừa ăn vừa xem náo nhiệt, thật biết ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận