Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 839. Hôm nay chính là ngày cuối cùng rồi? (1)



Chương 839. Hôm nay chính là ngày cuối cùng rồi? (1)




Lúc này, sau khi các khách hàng quen bản địa biết ông chủ bày quầy hàng bán gà ăn mày là ông chủ Lâm, thì cũng theo bầu không khí hưng phấn một chút.
Sau đó hưng phấn qua đi, mới phản ứng lại hôm nay là chủ nhật.
Nếu ông chủ bán gà ăn mày là ông chủ Lâm, vậy chẳng phải là gà ăn mày ngon lành này, bọn họ chỉ có thể ăn được một tuần thôi à.
Hôm nay chính là ngày cuối cùng rồi?
"Không! Anh không thể là ông chủ Lâm, nếu anh là ông chủ Lâm, tuần sau chúng tôi đi đâu ăn gà ăn mày ngon thế này chứ!"
"Đệt mợ, tôi mới phản ứng lại, tôi còn vui vẻ chung với bọn họ, quên mất ông chủ án gà ăn mày là ông chủ Lâm!"
"Mau mau thu hồi đi, tôi không thích nghe lời này, chủ quán anh khẳng định không phải ông chủ Lâm, tuần sau còn bày quầy hàng ở đây đúng không?"
Khách hàng bản địa phản ứng cực kỳ nhanh, có thể gọi là hoảng sợ.
Tin tức này đối với người khác có thể là tin tức tốt.
Đối với người ăn gà ăn mày mấy ngày như bọn họ sẽ không phải là tin tức tốt.
Lâm Chu nghe mấy khách hàng bản địa gào thét, trên mặt lộ ra biểu cảm bất đắc dĩ.
Cậu đã tháo khẩu trang xuống rồi, còn lừa mình dối người gì chứ.
"Nói đi cũng phải nói lại, tuần này ông chủ Lâm bày quầy hàng khiêm tốn như thế, tại sao không thừa nhận thân phận của bản thân vậy, nếu không phải hôm nay ngoài ý muốn bại lộ, sợ rằng tuần này chấm dứt, tuần sau chúng ta không tìm thấy người, mới hoài nghi tới ông chủ Lâm nhỉ."
Tiểu Tiển quả thực bị tin tức này làm chấn động.
Trên mạng ông chủ Lâm nổi danh như vậy, kết quả chính là chủ quán bán gà ăn mày.
Bọn họ gặp mặt nhiều lần như thế, lại không phát hiện!
Thật sự quá không nên!
"Mày xem thử khóa màn hình của người trước mặt kìa."
Biểu cảm Lâm Nhất kỳ quái nói với Tiểu Tiển.
Tiểu Tiển không rõ chuyện gì nhìn qua theo ánh mắt của anh.
Sau đó nhìn thấy một cô gái, biểu cảm hưng phấn hô ông chủ Lâm, lời nói kiểu em yêu anh, vô cùng kích động.
Kết quả giơ di động lên, màn hình khóa của di động rõ ràng là avatar ông chủ Lâm ngăm đen.
"Cái này..."
Tương phản hơi lớn đó.
Fan của ông chủ Lâm thú vị ghê!
"Ông chủ Lâm sợ mất mặt?"
Tiểu Tiển đã xảy ra điểm mù, ánh mắt sáng ngời, sau đó phản ứng lại.
"Ông chủ Lâm vẫn hiểu fan, đợt này bị phát hiện, sau này hình tượng của ông chủ Lâm chỉ có thể là tấm avatar ngăm đen này."
"Mày có tin với độ nổi tiếng của ông chủ Lâm, còn có sức mua của fan, lập tức làm ra cả ốp điện thoại không."
"Sau đó chính là lót chuột, búp bê, hàng loạt các thiết bị ngoại vi v.v... ."
Khi Lâm Nhất nói chuyện, Tiểu Tiển và những người khác đã có hình ảnh.
Cái này cũng quá khủng bố đi!
Khó trách ông chủ Lâm không dám nhận, ai bị chụp đăng lên mạng như vậy, còn nổi tiếng, cũng không dám thừa nhận.
Sau khi Lâm Chu chào hỏi với mấy khách hàng xong, liền đeo khẩu trang vào.
Bằng không một lát cậu nhóm lửa sẽ bị hun đen. Đến lúc đó sẽ tái hiện cảnh tượng ngày đầu tiên bán gà ăn mày.
Không dám tin cảnh tượng với thân phận của ông chủ Lâm bị hun đen lên hot search.
Hình ảnh đó quá đẹp, cậu không dám xem.
Cho nên, trước khi nhóm lửa, Lâm Chu che chắn cho mình thật kỹ.
"Tôi nói phía sau làm sao không có ảnh chụp ông chủ Lâm hun đen truyền ra, thì ra bịt kín như vậy."
"Phỏng chừng là ngày đầu tiên ông chủ Lâm chưa chuẩn bị tâm lý."
"Theo hiểu biết của tôi, ông chủ Lâm vẫn khá để ý hình tượng."
"Một tuần cũng không ai nhận ra đây là ông chủ Lâm, vẫn phải nhờ người Giang Đông chúng ta."
"Còn không phải sao, nếu ở Giang Đông, ngày đầu tiên, phỏng chừng đã bị phát hiện là ông chủ Lâm rồi."
"Tính ra sao thằng nhóc Cao Gia Chí đó nghĩ ra che khuất đầu thế!"
"Ủa, Cao Gia Chí đâu?"
"Cậu ta không tới, vì không cho dẫn chó, sau đó Đại Bảo chặn ở cửa nhà, không dẫn theo nó thì không được đi, cuối cùng không thể đến."
"Cái này..." Nghe thảm thương thật!
Cao Gia Chí trong miệng các khách hàng ruột lúc này đang sống không còn gì luyến tiếc nằm trên sô pha, Đại Bảo nằm bò ở cửa, cẩn trọng giữ cửa lớn.
Cao Gia Chí chưa từng nghĩ đến, dạy Đại Bảo biết giữ cửa, có một ngày sẽ canh giữ mình ở bên trong.
Nhìn đồng đội trong nhóm đã đến Cáp Nhĩ Tân, sau đó xác định là ông chủ Lâm, tâm trạng của Cao Gia Chí vô cùng khó chịu.
Cậu ta nhìn Đại Bảo nằm bò ở cửa mãi không nhúc nhích, thật sự là nghẹn khuất.
"Anh chó, mày là anh tao còn không được à!"
"Không phải chỉ là không thể dẫn mày đi tìm ông chủ Lâm thôi sao, đâu đến mức, đâu đến mức mày không đi được thì không cho tao đi chứ?"
"Mày có biết mày tổn thất cái gì không?"
"Mày bỏ lỡ gà ăn mày mà ông chủ Lâm làm!"
"Nếu mày để tao đi, tao nói cho mày nghe, tuy tao không xách gà ăn mày về được, nhưng vẫn xách xương gà về được mà!" Hết chương 839.



Bạn cần đăng nhập để bình luận