Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 473: Thời tiết tốt quá ha (1)

Chương 473: Thời tiết tốt quá ha (1)Chương 473: Thời tiết tốt quá ha (1)
Còn chưa kể Tiểu Ngô làm người tốt, lên xe nào cũng sẽ cho tài xế điếu thuốc.
Ngày đầu tiên, anh đã tặng thuốc lá cho mỗi bác tài.
10 tệ một quả trứng trà, bác tài luôn không nỡ tiêu tiền nếm thử.
Lúc này nhìn hai khách hàng nâng một quả trứng trà trong tay giống như bảo vật, vẻ mặt hưởng thụ ăn cũng nuốt nước miếng theo.
"À cậu gì đó ơi, lấy cho tôi hai quả."
Lâm Chu quay đầu lại, bày ra thùng trứng trà rỗng cho bác tài xem, rồi nở một nụ cười ngượng ngùng.
"Thật xin lỗi bác tài, cháu bán hết rồi."
Chú tài xế:...
Lúc anh đến tiểu khu của Lâm Chu, Lâm Chu đã lái xe ba bánh chờ ở cổng tiểu khu.
"Vậy tất cả mọi người ngồi ngay ngắn nhé... Chuẩn bị xuất phát."
"He he, không ngờ được tôi còn một thùng chứ gì!"
Trên xe vẫn còn một thùng trứng trà.
Lúc xe buýt tới trạm dừng mà Lâm Chu và Tiểu Ngô đậu xe ba bánh, Lâm Chu chào hỏi khách hàng rồi đi xuống xe.
Quả thật Tiểu Ngô không ngờ.
Vất vả lắm mới hạ quyết tâm xa xỉ một phen, kết quả vẫn không ăn được.
"Ông chủ lo lắng fan tìm tới quá nhiều, bán hết trong một lần thì khách hàng trên xe buýt khác không ăn được sao?"
"Vẫn là ông chủ dự đoán trước."
Lúc nên khen thì phải khen, đây mới là chuyện một người sai vặt tận tâm phải làm.
Hai người nói chuyện một lát rồi đi thẳng đến trạm dừng.
"Khụ khụ, vậy chúng ta lái xe đến trạm dừng khác đi."
"Không phải đâu, nấu ra từ một nồi đấy."
Tiểu Ngô:...
Lâm Chu nhìn Tiểu Ngô một cái, bình tĩnh lắc đầu.
Tiểu Ngô cảm giác mình nịnh bợ hơi lố, cúi đầu tìm thấy yên xe điện, bước qua ngồi xuống, làm bộ rất bận rộn.
Mấy khách hàng ngủ một đêm còn chưa ăn sáng, đã chuẩn bị đi các trạm dừng xe buýt chờ ông chủ Lâm.
Sau khi nhận được một đợt chú ý, thì rất nhiều cư dân mạng suốt đêm chạy tới trấn Lâm Thủy.
Đảo mắt đã có khách hàng mua được trứng trà không nhịn được đăng tin tức lên mạng.
Lâm Chu không để ý hoạt động tâm lý của Tiểu Ngô, vẫn lái xe ba bánh đi theo phía sau anh. ...
Sáng sớm ngày hôm sau.
"Đi thôi."
Kết quả đi đến một trạm dừng, nhìn mười mấy người tụ tập ở đó, không cảm thấy có gì, chiêu hôm qua đã gặp được không ít người đang đợi ông chủ Lâm.
Dù sao trạm dừng rất nhiều. Vì thế bọn họ đi đến trạm dừng đầu tiên, thấy trạm dừng vẫn đứng mười mấy người thì cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhìn thế nào cũng thấy người nhiều hơn chiều qua vậy?
Một đám người không tin tà, liên tục chạy vài trạm dừng, mỗi trạm dừng đều có người.
Lúc này bọn họ mới ý thức được sợ là vị trí của ông chủ Lâm đã hoàn toàn bại lộ. Ngày hôm qua chỉ là một cư dân trên trấn nhỏ lộ ra ảnh chụp chung với ông chủ Lâm, nói ông chủ Lâm bày quầy ở trấn Lâm Thủy.
Bởi vì trấn Lâm Thủy thật sự hẻo lánh, trên mạng không có dân bản xứ xuất hiện giải thích. Cho nên rất nhiều người đều bán tín bán nghi, không có tin tức hiện trường lộ ra, dưới điều kiện tiên quyết, người bình thường không mạo hiểm ảnh hưởng cuộc sống, bất chấp đuổi qua như vậy.
Dù sao mọi người vẫn phải sống, phải đi làm, phải đến trường.
Trừ khách hàng không có băn khoăn, hoàn toàn tự do, dù sao cũng không có chuyện gì làm, muốn chạy một chuyến liên chạy, cùng ngày đã chạy tới.
Những khách hàng khác đều xác định Lâm Chu thật sự bày quầy hàng bán trứng trà ở trấn Lâm Thủy, mới suốt đêm chạy tới.
Ví dụ như khách hàng còn phải đi làm đã tính xong, buổi sáng khẳng định ông chủ Lâm bày quầy hàng bán trứng trà, đã có Vương Tử Minh chứng nhận.
Sau đó bọn họ đi suốt đêm để ăn được trứng trà, chỉ cần xin nghỉ một ngày là đủ, còn có thể trở về tiếp tục đi làm.
Hoàn toàn không thành vấn đề.
Còn nữa hôm nay đã là thứ sáu, người không đi làm thứ bảy chủ nhật tính toán thử, hôm nay xin nghỉ phép, suốt đêm qua đây, chẳng khác nào có thể ở trấn Lâm Thủy ba ngày, lúc này còn không xông lên?
Ăn trứng trà mà ông chủ Lâm làm liên tục ba ngày, chuyện tốt này ở đâu ra chứ!
Cho nên họ di chuyển suốt một đêm.
Các trạm dừng trên trấn đều bị các fan chiếm cứ.
Lâm Chu bày quầy hàng lâu như vậy, khách hàng tích lũy cộng thêm fan thu hút được lúc bùng nổ trên mạng tuần trước. Thời điểm này được thể hiện đầy đủ.
Tiểu Ngô đã sớm nhận được tin tức. Bảy giờ lúc anh đến nhà Lâm Chu, vừa mở cửa đã hỏi Lâm Chu chuẩn bị bao nhiêu trứng trà.
"Sao vậy?"
"Người tới rất nhiều, trên đường tôi tới đây, mỗi trạm dừng đều tụ tập rất nhiều người."
"Hai thùng thiếc chắc được cỡ hơn hai trăm quả đó?"
Lâm Chu nhìn hai thùng thiếc đang làm nóng trong phòng bếp nói.
"Hay là trước khi ra ngoài, nấu thêm hai nồi nữa?"
Tiểu Ngô cảm giác không đủ lắm, nên dò hỏi.
Lâm Chu cảm thấy cũng được.
Vì thế trước khi ra ngoài, trong nhà đã luộc xong toàn bộ trứng gà mới, ngâm trong nước cốt trà, như vậy chạng vạng còn có thể bán một đợt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận