Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 311: Này người anh em, anh là antifan của ông chủ Lâm à? (2)

Chương 311: Này người anh em, anh là antifan của ông chủ Lâm à? (2)Chương 311: Này người anh em, anh là antifan của ông chủ Lâm à? (2)
Nhỡ đâu thực sự có người bị lừa đi núi Thao rồi xảy ra chuyện gì thì sẽ ảnh hưởng đến ông chủ Lâm đấy.
Ông chủ Lâm không bày quầy bán đồ ăn nữa thì làm sao bây giờ.
Vừa nghĩ tới khả năng này, mấy khách hàng cũ cũng nhận được bình luận tương tự đều ngồi không yên. Mấy người đều nhận được tin nhắn riêng bàn bạc với nhau, mọi người cùng gặp mặt rồi đi đến núi Thao.
Trân Đại Lượng còn là thành viên của nhóm khách hàng quầy bánh bao của ông chủ Lâm nữa.
Trước khi lên đường anh còn nhắn chuyện này vào trong nhóm để cảnh tỉnh mọi người.
Gặp phải tên antifan tiếp tục làm bại hoại danh tiếng của ông chủ Lâm như này thì mắng lại, còn anh thì đi núi Thao nhìn xem.
Cao Gia Chí đến giờ này vẫn còn làm việc nhìn thấy tin nhắn, cũng rất tức giận, làm thế khác gì với lấy danh nghĩa của ông chủ Lâm lừa dối fan khác đâu chứt!
Thế là anh trả lời trong nhóm: "Mang thêm tôi nữa, tôi mang Đại Bảo nhà tôi đi cùng, gặp phải chuyện gì còn có thể để Đại Bảo lao đến cắn người."
Lâm Chu thở dài, cố nén tâm trạng sợ hãi. Cậu không dám nhìn loạn xung quanh, nhanh chóng bày quầy ra.
"Được."
Lâm Chu cũng không biết lần này mình lên tiếng chọc giận các fan, đang chuẩn bị đi qua để dạy dỗ cậu.
Một đám người lục tục đến trung tâm thương mại Thế Giới, sau đó người thì lái xe, người thì đi xe đạp, cùng nhau xuất phát hướng núi Thao.
Vừa hay hôm nay còn chưa ra ngoài dắt chó đi dạo, Cao Gia Chí cực kỳ hưng phấn, mặc nguyên bộ đồ ngủ mang theo Đại Bảo ra cửa.
Trả lời nhiều tin nhắn như vậy, cũng không biết có ai tin cậu để qua đây ăn hoành thánh không nữa.
"Được, chúng tôi định tập hợp trước cửa trung tâm thương mại Thế Giới, cùng đi đi."
Thừa dịp lúc đang nấu hoành thánh cậu lấy ra một cái bát nhựa, thả một chút mỡ heo, hành thái, tảo tía, sợi trứng rán dưới đáy bát rồi đổ thêm một ít nước dùng nóng bỏng, trong nháy mắt hơi nóng bốc lên, vị tươi của nước dùng xộc thẳng vào mũi.
Bật lửa đun một nồi nước dùng trước, sau đó lại bưng lên lò than để giữ ấm.
Sau đó cậu lại lấy ra một nồi đun khác, đổ nước uống vào trong đó để nấu hoành thánh.
Bận bận rộn rộn một hồi, cậu cũng có chút đói bụng, ăn bát hoành thánh trước để thêm tí can đảm cái đã.
Lúc này hoành thánh trong nồi cũng nấu xong.
Biện pháp chuyển sự chú ý lúc sợ rất có tác dụng.
Lâm Chu làm chuyện bản thân mình quen thuộc nhất, không đi miên man suy nghĩ, cũng không cảm thấy sợ hãi như vậy nữa.
Hơi nước ấm áp cũng xua tan đi một ít tâm trạng sợ hãi của Lâm Chu.
Vớt hoành thánh ra khỏi nồi, da mỏng như cánh ve, giống như từng con cá nhỏ màu trắng trong suốt hòa vào dòng nước, đuôi cá trong trong tản ra trên mặt nước, đầu cá bao bọc một đoàn nhân thịt màu hồng, bốc hơi nghi ngút dưới ánh đèn chiếu xuống, có thể dùng từ rạng ngời rực rỡ để hình dung cũng được.
Nước canh hầm từ thịt xương nhẹ vị, không hề thấy một tí mỡ nào, không nhìn kỹ còn tưởng là nước sôi cơ.
Cậu cẩn thận thổi dọc theo viền bát, uống một ngụm nước dùng.
Lâm Chu không kịp chờ đợi bưng bát hoành thánh trên tay, cảm nhận được nhiệt độ từ bát mới có một tia cảm giác ấm áp.
Mùi thơm của mỡ heo tản ra mang theo hương vị của hành thái, bị nước dùng kích thích làm người ta không nhịn được hít sâu.
Trong nháy mắt nước dùng nóng bỏng vào miệng là có thể cảm nhận được vị tươi cuồn cuộn mãnh liệt kia.
Liếc nhìn lại, tảo tía màu tím đen, hành thái xanh lục bích, sợi trứng rán màu vàng, đủ mọi màu sắc phối hợp với nhau, ánh dầu lấp lánh từng điểm từng điểm, thanh đạm nhưng cũng đủ thơm nức, cực kỳ mất hồn.
Bỏ thêm mỡ heo, lại mang theo một chút vị mắn mặn. Mùi vị của hành thái tảo tía dung nhập vào trong đó, lại thêm vị tươi khoan khoái nhẹ nhàng, một ngụm vào bụng, dùng tươi đến rớt lông mi để hình dung cũng chẳng hề khoa trương chút nào.
Nếm được mùi của nước dùng, Lâm Chu cầm cái thìa nhựa múc một cục hoành thánh lên thổi thổi rồi đưa vào trong miệng. Vỏ hoành thánh mỏng mà trơn, cắn một cái là tràn ra khắp miệng, nóng cực kỳ.
Lâm Chu há to miệng thở phù phù, muốn làm cho hoành thánh nguội hơn một tí rồi mới nuốt vào trong bụng.
Vừa trơn lại vừa non, vỏ hoành thánh mỏng đến nhấp miệng một cái là tan ra, nhân thịt bên trong bánh vừa dính răng mà lại dai dai, ăn ngon cực kỳ.
Tuyệt thật, tỉ lệ của bột mì được nhào ra dựa theo thực đơn hoành thánh của hệ thống thực sự là quá tốt, vừa mềm vừa trong suốt, vẫn còn dai dai, còn chưa đun kĩ đã mềm ra rồi.
Một lần ăn một cục, Lâm Chu nếm được mùi vị, căn bản là không dừng được.
Dù cho nóng đến trán đổ đầy mồ hôi nhưng cái bụng sôi ùng ục đang động đậy giục cậu mau ăn đi, không thể đợi được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận