Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 278: Ông chủ bị chặn ở cửa? (1)

Chương 278: Ông chủ bị chặn ở cửa? (1)Chương 278: Ông chủ bị chặn ở cửa? (1)
"Thật xin lỗi, lão đại, vấn đề của tôi là không trao đổi đến nơi đến chốn với nhân viên bảo vệ."
Quản lý phụ trách an ninh trực tiếp xin lỗi, xảy ra chuyện như vậy, trốn tránh trách nhiệm đã không cần thiết nữa.
Ngày đầu tiên ông chủ mới đến đã xảy ra sai lầm, là anh trao đổi không đến nơi, không đủ cẩn thận, xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
Nếu bởi vì chuyện này khiến ông chủ mới sinh ra ảnh hưởng không tốt với người của cả đoàn đội bọn họ, đó mới là chuyện tồi tệ nhất.
"Sắp xếp bảo vệ dọn đường, trước thang máy cũng phái người đứng canh, tiếp theo tôi không hy vọng xuất hiện một chút tình huống ngoài ý muốn nào nữa!"
Hiện tại Hoàng Chính Hạo căn bản không rảnh truy cứu trách nhiệm của ai mà là giải quyết vấn đề.
Một đám người đi thang máy chậm rãi xuống lầu, thẳng đến bên ngoài khuôn viên.
Nhân viên bảo vệ trực ban ở cổng nhìn thấy bọn họ đi ra, còn không rõ xảy ra chuyện gì, cho rằng bọn họ muốn đi ra ngoài, chu đáo mở rào chắn.
Nghe thấy âm thanh mấy nhân viên đồng loạt quay đầu lại: ???
Vị trí của cao ốc Tử Nguyên cực kỳ tốt, nằm bên cạnh trung tâm thương mại của trung tâm thành phố, phương tiện đầy đủ hết, có bãi đỗ xe trên mặt đất, còn có bãi đỗ xe dưới hầm, phạm vi diện tích rất lớn, ra vào đều có bảo vệ túc trực.
Lâm Chu đỗ xe ba bánh ở ven đường, thấy một đám người mặc đồ tây đi giày da đi ra khỏi cao ốc còn giống như đang tìm người, sau đó lại nhìn thấy một thanh niên dẫn đầu lấy điện thoại ra, sau đó di động của cậu hiển thị cuộc gọi tới của Hoàng Chính Hạo.
Ban đầu không nghiêm khắc như vậy nhưng sau khi Hoàng Chính Hạo tiếp nhận cao ốc Tử Nguyên, quản lý lập tức trở nên quy phạm nghiêm khắc hơn.
Có lối ra vào cho xe, còn có lối ra vào cho người đi bộ, lối nào cũng cần thẻ nhân viên hoặc là có chứng minh mới có thể tự do ra vào.
Lâm Chu nhận điện thoại, leo xuống xe ba bánh, vừa phất tay vừa mở miệng nói: "Tôi ở đây-"
Hoàng Chính Hạo cho trợ lý phía sau một ánh mắt, sau đó đi thẳng ra ngoài cửa nhìn trái ngó phải, không nhìn thấy xe nào giống như xe của ông chủ mới.
Hoàng Chính Hạo khiếp sợ nhìn di động đang mở, lại nhìn ông chủ mới đã lái xe ba bánh qua đây?
Mấy nhân viên thị lực tốt có thể nhìn thấy rõ ràng trên tủ kính của xe ba bánh còn dán hai chữ mì lạnh to đùng.
Người từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, trừ cách ăn mặc ra hoàn toàn không giống ông chủ mới, chính là ông chủ mới của bọn họ?
Chỉ thấy một chàng trai trẻ tuổi mặc tây trang giày da trèo xuống từ một chiếc xe ba bánh ăn vặt, một tay cầm điện thoại, một tay vẫy vẫy với bọn họ.
Hoàng Chính Hạo tiến lên cúi đầu chín mươi độ xin lỗi. Mấy cấp dưới khác cũng vậy.
Trong nháy mắt, trong đầu anh chỉ có hai chữ này, giây tiếp theo, tố chất tâm lý lớn mạnh khiến anh lập tức hoàn hồn, dẫn dắt nhân viên tiến lên nghênh đón.
"Ông chủ, thật xin lỗi bọn tôi đến muộn, bởi vì sơ sót của cấp dưới, khiến anh bị chặn ở cửa, thật sự có lỗi, sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa, anh yên tâm."
Đù mét
Lâm Chu không nghĩ mình được coi trọng như thế nên cũng giật mình.
Trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, lập tức tiến lên xin lỗi.
Toi đời! Lúc này nhân viên bảo vệ bên cạnh mới biết chàng trai trẻ tuổi lái xe ba bánh trước mắt này chính là ông chủ mới mua lại cao ốc Tử Nguyên, còn mua cả công ty của bọn họ.
Cảnh tượng xin lỗi này quá trang trọng, cậu cũng cảm nhận được người qua đường chung quanh đang nhìn qua, bệnh xấu hổ của Lâm Chu lại tái phát.
Công việc của anh ta khó giữ được rồi!
"Không sao không sao, tôi cũng không nói với mấy anh mấy giờ tôi đến, ngăn người không liên quan ở bên ngoài, chứng tỏ các anh quản lý rất tốt, không có gì đâu, vậy chúng ta vào nhé?"
Lâm Chu thấy dáng vẻ bọn họ đều bị dọa không nhẹ, lần đầu cậu có cảm giác chân thực khi chuyển biến thân phận.
“Thật sự không sao đâu, bên ngoài đông người, chúng ta đi vào thôi.
"Đúng đúng đúng, chúng ta đi vào trước đã."
Hoàng Chính Hạo thấy thái độ Lâm Chu không tức giận, lặng lẽ thở phào, sau đó đứng ở bên cạnh nhường vị trí cho Lâm Chu.
"Vậy ông chủ lái xe vào, là đỗ xe ở trên hay là ga ra phía dưới?"
"Để phía trên đi."
Lâm Chu nói xong lái xe ba bánh vào khuôn viên, nhân viên bảo vệ bên cạnh vội vàng mở tất cả rào chắn.
Cho dù Lâm Chu thái độ không sao cả, cũng không khiến anh ta yên lòng, cả người chột dạ không thôi.
Sau đó Lâm Chu được Hoàng Chính Hạo dẫn tới tầng cao nhất của cao ốc, một đường thông suốt.
Sau khi tất cả mọi người đi, trợ lý đứng chỗ nhìn nhân viên bảo vệ trực ban.
"Nhanh chóng nói rõ tình huống cho những người khác, tuyệt đối không thể xuất hiện tình huống như vậy nữa, bằng không công việc của anh sẽ không được đảm bảo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận