Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 310: Này người anh em, anh là antifan của ông chủ Lâm à? (1)

Chương 310: Này người anh em, anh là antifan của ông chủ Lâm à? (1)Chương 310: Này người anh em, anh là antifan của ông chủ Lâm à? (1)
Vẫn còn lâm thời tạo ra một nick phụ, tìm một ít bạn trên mạng tới giờ này còn chưa ngủ, mấy phút trước vẫn còn đang bình luận.
Ví dụ người có ID là 'Con Cưng Nhà Thần Tài' này, vừa nhìn là biết khách hàng của cậu rồi.
Bình luận vào mười phút trước.
"Cư dân mạng tuần này cùi bắp quá đi, đã sang tuần mới rồi mà còn chưa có tin tức của ông chủ Lâm à?"
Ánh sáng di động hắt lên mặt của Lâm Chu, cậu chậm rãi nở nụ cười.
Ha ha, người anh em, chính là cậu nhá!
Lâm Chu đánh chữ cạch cạch cạch trả lời anh ta.
"Tin tức nội bộ, bây giờ ông chủ Lâm đang bày quầy bán hàng ở núi Thao."
Nhưng đêm hôm khuya khoắt buồn chán quá thể, nên anh tiếp tục đáp lại một câu.
?
Thiệt hay giả thế?
Tin tức về ông chủ Lâm?
Hể?
Trần Đại Lượng không tin.
Cùng lúc đó Trần Đại Lượng cũng nhận được tin nhắn trả lời, ấn mở ra xem.
Ông chủ Lâm vẫn luôn một thân một mình bày quầy bán hàng, ở đâu ra tin tức nội bộ chứ.
Lâm Chu cũng lập tức trả lời lại: "Núi Thao nằm ở cuối đường La Dương, ông chủ Lâm bán hoành thánh tại nơi đó, tin tức nội bộ, đảm bảo chân thật, lừa anh tôi là cún con."
Trân Đại Lượng nhìn lời bảo đảm ngây thơ chất phác như vậy, càng cảm thấy cái tên này đang đùa giỡn với mình.
"Thật hay giả vậy? Núi Thao nằm ở đâu?"
Lâm Chu sao chép rồi trả lời anh ta: "Tin tức nội bộ, bây giờ ông chủ Lâm đang bày quầy bán hàng ở núi Thao."
Một lúc lâu sau Lâm Chu vẫn không thấy người này trả lời, cũng không nóng nảy, lập tức đổi sang đối tượng kế tiếp.
Người này bình luận vào ba phút trước: "Tin tức mới nhất, ông chủ Lâm chạy đến thành phố kế bên đi bày quầy, mọi người nói xem tuần này chúng ta có cần đi tìm nữa không?"
Đúng là gạt người mà chẳng biết tìm hiểu gì cả mà.
Mấy ai hơn nửa đêm rồi mà còn chưa ngủ thì đều là con cú cả, rất rảnh rỗi.
Lâm Chu lại đổi sang một đối tượng khác.
Cậu vốn định lừa dối khách hàng đến ăn hoành thánh, kết quả nhìn thấy bình luận như này, cậu đều cảm thấy xung quanh âm trầm lạnh lẽo cực kỳ.
Lâm Chu thấy tin trả lời này thì khuôn mặt cứng đờ.
"Có phải anh coi tôi là đồ ngu không thế? Ông của tôi chôn tại núi Thao đó, anh nói với tôi là ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ở núi Thao nữa chứ, sao anh không nói ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ở nhà anh đi cho rồi."
Xem ra người này không dễ lừa.
Sau khi Lâm Chu gửi tin, chỉ mấy giây sau đối phương cũng trả lời lại.
Cứ như vậy, Lâm Chu đuổi theo mắng anh ta ở dưới các video bài post tìm ông chủ Lâm.
"Ê người anh em, anh là antifan của ông chủ Lâm à? Đêm hôm khuya khoắt không ngủ được nên đi lừa người khác à? "Anh bịa đặt như vậy để làm gì thế? Không sợ buổi tối ông tôi qua đó tìm anh à."
"Anh cũng không nhìn xem núi Thao là ở đâu à, có ai thất đức như vậy không thế?"
"Tính tình tôi táo bạo lắm đó, anh có gan thì báo địa chỉ đi, để xem tôi có qua đó tìm anh lý luận ngay trước mặt anh không hả."
Lâm Chu: ...
Tôi trở thành đầu sỏ antifan của chính mình luôn ư?
Chờ đã, lời tôi nói đều là thật mà, sao không ai tin tưởng thế.
Nhưng thấy có người nói tới tìm mình, Lâm Chu giống như thấy được một loại khả năng khác.
"Tôi đang ở núi Thao nè, anh có gan thì tới tìm tôi đi, ai sợ anh chứ, đồ nhát cáy!"
Lâm Chu gửi những lời này xong thì chột dạ cực kỳ.
Cậu nói thế với khách hàng trung thành của mình có được không vậy?
Nửa đêm nửa hôm các khách hàng cũ đều rất rảnh rỗi, phát hiện antifan của ông chủ Lâm nhảy nhót lung tung khắp nơi là Lâm Chu, không ít người đều ngồi xổm dưới khu bình luận xem cuộc vui.
Sau đó nhìn thấy lời này, biết rõ người nọ muốn dẫn fan của ông chủ Lâm đi đến núi Thao.
Nhưng bọn họ đều chuẩn bị đi tìm tòi kết quả.
Tuy bọn họ không tin vụ ông chủ Lâm sẽ đi núi Thao bày quây bán hàng, nhưng rõ ràng người này trả lời rất có tính mục đích, mê hoặc fan của ông chủ Lâm đi núi Thao.
Để đề phòng có fan nào không biết bị mắc lừa.
Mấy khách hàng nam hơn nửa đêm không có chuyện gì làm lén hẹn nhau cùng đi đến đó, nhìn xem người này rốt cuộc muốn làm gì.
Đối với một số người nhát gan thì có thể sẽ sợ mộ.
Nhưng đối với người to gan thì căn bản là không coi vào đâu.
Bên cạnh vườn rau của nhà Trần Đại Lượng ở nông thôn từ nhỏ đến lớn chính là ngôi mộ đây. Từ khi còn nhỏ anh đi ngang qua ngôi mộ đó mà giống như lướt qua đống đất vậy ấy, không có một chút cảm giác nào.
Ban đầu anh cho rằng đây là có người đang đùa dai.
Nhưng nhìn thấy dưới một ít video tìm ông chủ Lâm toàn là bình luận của người này, anh cảm thấy rất tức giận.
Tất cả mọi người là khách hàng cũ của ông chủ Lâm, không thể nhìn có người ban ngày ban mặt nương tên tuổi của ông chủ Lâm gạt người, ảnh hưởng danh dự của ông chủ Lâm như thế được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận