Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 866. Vậy nếu còn tiêu chảy thì sao đây? (1)



Chương 866. Vậy nếu còn tiêu chảy thì sao đây? (1)



Vì thế, hơi ngượng ngùng mở miệng nói: “Xin chào, có sữa dừa dầm đá vị sữa không?”Cô gái nhân viên nghe cái tên này, ngơ ngác chớp mắt. Sau đó mỉm cười lắc đầu.Hạ Vũ thất vọng một chút, lại mở miệng, “Vậy có kẹo khoai môn tình yêu không?”Lần thứ hai rồi, cô gái nhân viên nhìn Hạ Vũ, tươi cười trên mặt cũng bị thu hết lại.Cô thấy chàng trai này là tới quấy rối.Xem đi toàn gọi gì đâu không, sợ không phải cố ý đến tìm cảm giác tồn tại đó chứ?“Thật xin lỗi, trà sữa mà trong quán chúng tôi có đều ở trên menu.”Hạ Vũ nhìn ra thái độ của cô gái bán hàng không nhiệt tình giống như vừa rồi. Anh thất vọng thở dài.“Không thể kết hợp lại, tạo ra chủng loại trà sữa mới à?”Nghe hiểu lời này của Hạ Vũ, cô gái bán hàng xác định, người này là đến gây chuyện. Nghe xem nói cái gì đây. Lấy trà sữa trong quán các cô không có đến hỏi, còn kêu các cô tạo vị mới.Xem nghiên cứu trà sữa mới là rau cải trắng hả, há miệng là có!Các quán trà sữa lớn và quán cà phê cũng là đến mùa mới có thể đổi mới, còn phải chuẩn bị rất lâu.Khai phá sản phẩm mới, nào có đơn giản như vậy.Thấy đây là khách hàng, thái độ không thể oán giận người ta, cô gái nói cho có lệ: “Anh à, không được đâu.”Hạ Vũ thất vọng thở dài.Hỏi nửa ngày, anh cũng không thể không biết xấu hổ không gọi món, đành lấy đại một ly trà sữa best seller.Uống không được trà sữa do ông chủ Lâm làm, vậy thì những loại trà sữa khác uống cái gì cũng không sao.Khẳng định là đều không ngon bằng ông chủ Lâm làm.Haiz, khi nào thì ông chủ Lâm mới có thể đến thành phố của bọn họ để bán vậy!Nếu không được, lúc anh có kỳ nghỉ, địa điểm bày quầy hàng lộ ra, vậy thì anh có thể đi tìm ông chủ Lâm.Nào giống như hiện tại, thèm muốn chết, nhưng chỉ có thể ra ngoài tìm an ủi.Cô gái bán hàng thấy anh gọi món, cũng không nói thêm cái gì, nhanh chóng làm xong một ly.Thời tiết lạnh, cầm trà sữa nóng vẫn khá thoải mái.Hạ Vũ nếm một hớp, không khác lắm với hương vị trà sữa trong tưởng tượng.Không giống trà sữa ông chủ Lâm làm, anh hoàn toàn không tưởng tượng ra hương vị.Hạ Vũ chưa từ bỏ ý định tiếp tục tìm kiếm quán trà sữa tiếp theo.Tuy trà sữa mà ông chủ Lâm bán có tên kỳ quái, nhưng giới thiệu, mọi người cũng có thể đoán được đại khái nguyên liệu dùng để nấu trà sữa là gì.Cho nên lỡ như có quán trà sữa nào có trà sữa cùng loại thì sao?Hạ Vũ cảm thấy vẫn có khả năng này. Cho nên anh quyết định tìm thử.Anh tới quán trà sữa kế tiếp.Anh nhìn menu một vòng, vẫn không có trà sữa cùng loại với trà sữa của ông chủ Lâm, nhưng nhìn thấy có thể thêm topping phía trên có bọt sữa, anh suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Bọt sữa này là mặn hay là ngọt vậy?”Hạ Vũ xem nửa ngày livestream vẫn ấn tượng sâu sắc với trà sữa phô mai muối muối được mọi người gọi nhiều nhất.“Là vị mặn.”“Vậy có trà sữa mà bọt sữa phô mai muối không?”Nhân viên cửa hàng nghe thấy lời nói của Hạ Vũ, ánh mắt sáng ngời, giống như tìm được đồng loại.Giọng điệu kinh ngạc nói: “Anh cũng fan là ông chủ Lâm đúng không?”Hạ Vũ nghe thấy nhân viên cửa hàng nói, cũng cực kỳ kinh ngạc, vui vẻ gật đầu.“Anh cũng vậy hả?”Nghe thấy Hạ Vũ nói nhân viên cửa hàng không nói gì, yên lặng lấy điện thoại khỏi túi, phía trên đang mở live phòng livestream của Mã Minh ở chế độ im lặng.Nháy mắt Hạ Vũ cũng hiểu tháo tai nghe điện thoại xuống, sau đó trong di động liền phát tiếng giải thích của Mã Minh ở hiện trường bày quầy hàng ông chủ Lâm.“Cho nên trong quán của các anh có thể làm ra trà sữa cùng loại với trà sữa của ông chủ Lâm không?”Gặp được fan của ông chủ Lâm, còn là gặp được ở quán trà sữa.Đây là một chuyện khiến người ta kinh ngạc cỡ nào!Chẳng phải là anh có hy vọng uống được trà sữa cùng loại với của ông chủ Lâm à.Nhân viên cửa hàng nghe Hạ Vũ nói, mất mát thở dài.“Tuy biết mấy món trà sữa này của ông chủ Lâm là làm như thế nào, nhưng chỉ biết nguyên liệu, không biết tỉ lệ, trước đó tôi đã thử rồi...”Nói lên cái này, nhân viên cửa hàng liền ưu sầu thở dài.Mấy ly trà sữa khiến các nhân viên cửa hàng còn lại trong quán bị tiêu chảy.Hiện tại trong quán chỉ còn lại một mình anh trực ca. Những người còn lại đều tìm nơi đi tiêu rồi.Có thể thấy lúc không biết phương pháp chế biến và tỉ lệ trà sữa cụ thể, món đồ uống làm ra, khó uống thì không nói, tiêu chảy là tất nhiên.Dù sao những thứ thêm vào trong trà sữa nhiều cũng thôi đi, anh căn bản không thể nghĩ ra làm sao dung hợp những nguyên liệu này với nhau.“Sau khi các nhân viên khác uống vào đều bị tiêu chảy.”Hạ Vũ vừa định nói cho anh một ly, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, đã bị những lời này chặn lại. Hết chương 866.



Bạn cần đăng nhập để bình luận