Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 171: Phần thưởng nhiệm vụ (1)

Chương 171: Phần thưởng nhiệm vụ (1)Chương 171: Phần thưởng nhiệm vụ (1)
"Ông chủ Lâm, cậu phải mạnh giỏi nha!"
"Mai cậu không đến bày quầy nữa, tôi sẽ nhớ cậu lắm."
"Ông chủ Lâm, ngày tháng không có tôi đến cửa mua gà rán, anh phải nhớ tôi đây nha!"
"Tôi luyến tiếc anh quá đi ông chủ Lâm!!!"
Lâm Chu bắt đầu khởi động xe điện, chậm rãi rời đi, còn có khách hàng không mua được gà rán đuổi theo ở đằng sau.
"Ông chủ Lâm đừng đi mà, mau cứu em bé đi mà, em bé muốn ăn gà rán!"
"Không có gà rán thì chúng ta rán cái khác cũng được, gian hàng khác còn có nguyên liệu nấu ăn, chúng tôi đi mual"
Khách hàng đuổi theo đằng sau nhìn tốc độ như bay của Lâm Chu cũng đang hoài nghỉ nhân sinh.
Lâm Chu nghe được âm thanh từ xa đến gần, quay đầu lại thì thấy có khách hàng lái xe điện đuổi theo ở phía sau, sợ đến lập tức tăng tốc.
Không ai trong số đám khách hàng đuổi kịp.
May mà xe ba bánh hệ thống cung cấp có tính năng tốt, vừa gia tốc cái, khoảng cách lập tức kéo ra.
"Hết rồi, hết thật rồi mà. Chúng ta có duyên gặp lại nhé -"
Lâm Chu bỏ chạy về nhà như đào vong, cả người mới trầm tĩnh lại.
"Ông chủ Lâm, đừng mà -"
"Vãi beep, thế mà cũng đuổi không kịp? Biệt hiệu của tôi lúc đi giao đồ ăn là thần xe núi Thu Danh đó, kết quả lại không đuổi kịp một chiếc xe ba bánh?"
Ngay từ đầu các khách hàng đều luyến tiếc gà rán, đuổi theo vài bước cho nó vui vui, sau đó phát hiện bọn họ vặn tay ga đến tối đa cũng không đuổi kịp nổi. Sau khi hết khiếp sợ thì chính là không phục, sử dụng toàn bộ sức mạnh, còn có một người đi xe máy, thế mà một đám người không ai đuổi kịp.
Ván này, các khách hàng thảm bại.
Thảo luận xem việc nhìn thấy một chiếc xe ba bánh còn nhanh hơn cả xe máy là trải nghiệm gì?
Nghe thấy lời giải thích này, mọi người đều phụ họa.
"Chắc chắn xe ba bánh của ông chủ Lâm đã được độ rồi. Anh không thấy sau khi mở ra, diện tích mặt bàn lớn hơn quán ven đường khác rất nhiều ư? Với lại còn có tủ lạnh nữa."
"Có lý, chắc chắn là do xe không xịn, vấn đề không ở kỹ thuật của tôi!"
"Anh đã tính là gì, tôi lái xe máy còn đuổi không kịp đây này."
Tất cả mọi người không thừa nhận đuổi theo nửa ngày, đến cả đuôi xe của ông chủ Lâm cũng không hề chạm tới, chỉ có thể trách xe không được.
Lâm Chu nghỉ ngơi xong, việc làm đầu tiên chính là rửa tay ấn mở phần thưởng.
Khách hàng phải đi làm: "..."...
"Anh thật là liều mạng, Diêm Vương đều phải chấp nhận chịu thua."
"Hay lắm, anh trâu bò thật đó, ngày mai tôi được nghỉ mới dám chơi như vậy."
[Phân thưởng nhiệm vụ: Rút thưởng ngẫu nhiên một chiếc xe hơil]
"Thôi giải tán. Mai tôi còn phải đi làm, cái giờ này chỉ có thể ngủ ba bốn tiếng thôi."
Chỉ thấy gói quà trên màn hình hệ thống tỏa sáng, một cái đĩa quay hiển hiện ra, mỗi một ô đều là một chiếc xe sang trọng, bàn tay ấn rút thăm của Lâm Chu đều hơi run lên. Nhiều xe sang như vậy, có một số loại cậu còn chẳng nhận ra. May mà rút thăm ngẫu nhiên, không thì cậu cũng không biết nên chọn chiếc nào.
Kim chỉ chậm rãi xẹt qua Rolls-Royce, Ferrari, Mercedes Benz... Cuối cùng dừng lại trên một chiếc Bugatti.
[Chúc mừng kí chủ lấy được phần thưởng: Một chiếc Bugatti]
Vẻ mặt Lâm Chu hết sức bình tĩnh đi tới gara, lấy xe ra.
Đối với chiếc xe sang này, cậu có thể nhận biết logo của hãng đã không tệ rồi, nhiều hơn thì cậu không hiểu.
Sau đó cậu thấy chiếc xe mua thức ăn mình tốn 2,3 triệu để mua thực sự là bị so sánh thành xe mua hàng.
Xem ra không có thì không biết, xe mấy triệu và xe mấy chục triệu chênh lệch rất chỉ là rõ ràng luôn.
Nghĩ đến chuyện nhiệm vụ cũng đổi mới rồi, Lâm Chu đóng cửa ga ra, đi về phía phòng kiểm tra.
Xe mấy chục triệu trong mắt cậu còn không có sức hút bằng nhiệm vụ tuần sau mới hiện ra.
Chủ yếu là ngày nào cậu cũng lái xe ba bánh đi mở quầy, thời gian sử dụng xe khác thực sự rất ít, gần như chỉ đặt trong gara, trở thành xe mua nguyên liệu nấu ăn.
[Nhiệm vụ tuần này: Tích lũy bán 100 cái hamburger. |
[Địa điểm nhiệm vụ: Dưới cầu Phổ La. ]
[Thời gian nhiệm vụ: 22:00. ]
[Giá bán hamburger: 100 tệ. ]
[Sách dạy nấu ăn: «Bách khoa toàn thư về hamburger» - đã cung cấp|]
[Nhận nhiệm vụ / Từ chối nhiệm vụ]
Lâm Chu: "!'
"Nhận!
Đương nhiên phải nhận rồi, nhiệm vụ tích lũy đối với cậu cũng tương đương với nhiệm vụ phúc lợi.
100 cái hamburger, tuy bán một trăm tệ một cái đối với quán ven đường có lẽ hơi đắt thật, nhưng vấn đề không lớn.
Một trăm tệ một chén cháo cũng đã bán rồi, còn sợ cái này chắc?
Chưa nói đến chuyện làm hamburger không có hàm lượng kỹ thuật gì cho cam, cậu chỉ cần chịu thương chịu khó hoàn thành nhiệm vụ sớm là có thể để dành những ngày sau để nghỉ ngơi.
Hì hì, cậu thích nhiệm vụ này rồi đấy!
Khác gì một kỳ nghỉ đâu!
Lâm Chu không nhịn được bật cười.
Lại còn bày quây ban đêm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận