Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 454: Trạm tiếp theo

Chương 454: Trạm tiếp theoChương 454: Trạm tiếp theo
"Là tôi chưa làm rõ sự thật đã báo cảnh sát, thật lòng xin lỗi, làm phiền các anh đi một chuyến rồi."
Ông bác đỏ mặt, ấp úng nói sau đó lại ngượng ngùng xin lỗi Lâm Chu.
"Anh chủ à, trứng trà anh làm quả thật đáng tiền. Ăn ngon lắm đó!"
Ông bác cũng ý thức được sai lầm của mình, liền lập tức xin lỗi.
Ngược lại Lâm Chu không cảm thấy gì, làm ầm ï một trận như vậy ngược lại bán đi không ít trứng trà cho cậu.
"Không sao không sao, mọi người cảm thấy ngon là được, tuần này tôi sẽ bán trứng trà trên xe buýt, mọi người ủng hộ tôi nhé."
"Yên tâm, trứng trà này của anh làm ngon như vậy, tôi giới thiệu cô bảy dì tám của tôi toàn bộ đến ăn trứng trà anh làm.”
Ông bác vỗ ngực cam đoan nói.
Nhìn theo chiếc xe buýt này rời đi. Lâm Chu nhìn trứng trà còn lại hỏi: "Hiện tại chúng ta tiếp tục chờ chiếc xe buýt tiếp theo hay là đi trạm xe khác?"
Cậu vẫn không quên vừa rồi ông bác nói gọi người, kết quả chính là đi báo cảnh sát.
Xe buýt vẫn tiếp tục chạy về phía trước.
Sự việc đã được giải quyết, cảnh sát cũng rời khỏi.
Cô bảy dì tám này là ai thật đúng là khó nói.
Lâm Chu chào hỏi những hành khách và lái xe trên chuyến xe buổi sáng rồi xuống xe.
Nghe vậy khóe miệng Lâm Chu run rẩy mấy cái.
"Được, vậy xuất phát."
Cũng may không nghe hệ thống đề nghị, bằng không sợ là không bán được một quả trứng trà nào.
"Đổi trạm xe đi, trạm xe này mới đi, phải đợi nửa tiếng mới có chuyến xe kế đến, không may mắn thì có khả năng là một tiếng đồng hồ."
Nháy mắt đã bán ra rất nhiều trứng trà, Lâm Chu tràn ngập tự tin với nhiệm vụ kế tiếp.
Phùng Hanh nằm ngủ bên cửa sổ theo chiếc xe buýt lắc lư.
Đợi cho xe buýt gần đến trạm, vẫn là tài xế quen thuộc, Tiểu Ngô đi lên chào hỏi, Lâm Chu ôm trứng trà đã mở nắp đi về phía cuối xe.
"Bán trứng trà đây, trứng trà thơm ngào ngạt đây-"
Mười phút sau, hai người đi đến trạm xe kế tiếp, tiếp tục chờ xe buýt đến.
Đột nhiên ngửi được một mùi thơm tươi mới nồng đậm, cùng với những tiếng rao hàng trứng trà, anh mở mắt, nhìn về phía Lâm Chu đang đi vào xe.
"Chào anh, trứng trà 10 tệ một quả."
"Ông chủ, lấy hai trứng trà."
Ý thức còn chưa tỉnh táo nhưng thân thể đã có bản năng trước một bước.
Phùng Hanh mê hoặc mở to mắt, theo mùi thơm trong không khí, liếc mắt một cái đã chú ý tới trứng trà mà Lâm Chu ôm trong ngực.
Lâm Chu nghe âm thanh, ngẩng đầu lên nhìn về phía hành khách ngồi gần cửa sổ, đi đến trước mặt anh.
Trứng trà?
Phùng Hanh vốn đang mê man, nghe vậy lập tức trừng to mắt.
"Gì cơ? Tôi không nghe rõ lắm." Lâm Chu nghe anh nói thế cũng không thấy bất ngờ, mở nắp thùng giữ nhiệt ra.
Trong phút chốc, mùi trứng trà thơm ngào ngạt lan tỏa khắp trong xe.
Phùng Hanh còn chưa mở miệng nói gì.
Một đứa trẻ ngồi phía sau đứng dậy trước, háo hức nhìn trứng trà trong thùng giữ nhiệt.
"Woa, thơm quá, bà nội ơi bà nội, cháu muốn ăn."
Các hành khách trong xe đều ngửi được mùi thơm trứng trà.
Bà nội của đứa trẻ cũng vậy.
Bà nhìn cháu gái bên cạnh đang nằng nặc đòi ăn trứng trà, hít sâu một hơi.
"Ây dà, chúng ta về nhà rồi bà nội làm trứng trà cho cháu ăn được không nào? Trứng trà này đắt quá, trứng gà trong nhà có sẵn mà!"
"Không ạ, không ạ! Trứng trà này thơm quá đi, cháu đói bụng lắm rồi bà nội ơi!"
Đối mặt với cháu gái kéo ống tay áo bà làm nũng, tuy bà cảm thấy trứng trà 10 tệ một quả rất đắt, nhưng đứa trẻ muốn ăn ở ngoài thì bà cũng hết cách.
"À thì, cậu trai trẻ cho tôi hỏi, trứng trà 10 tệ một quả hơi đắt, có thể bán rẻ hơn chút không?"
Lâm Chu nở nụ cười hòa nhã và thân thiện, lắc đầu xin lỗi người bà này.
"Vậy lấy tôi một quả đi." Dù bà nội cảm thấy đắt, hơi xót tiền, nhưng đối diện với sự tấn công bằng đôi mắt to tròn của cháu gái, bà cũng đành chịu.
Chẳng phải chỉ là một quả trứng trà thôi à! Đang ở bên ngoài, cháu bà muốn ăn, bà không thể không mua.
"Có ngay ạ-.'
Lâm Chu vui vẻ đáp lại, sau đó lấy túi bóng ra, gói một quả trứng trà lại đưa cho bé gái đang trông mong nhìn cậu.
Trứng trà này thơm sực nức, vừa mở nắp nồi đã lấn át đủ loại mùi trong xe.
Chỉ còn lại mùi hương của cốt trà nấu trứng.
Hình dung bằng từ cốt trà nấu trứng cũng không đúng lắm, hẳn phải là mùi ngũ vị hương: Mùi của đại hồi, lá nguyệt quế, thảo dược Trung Quốc hòa quyện với hương thơm tươi mát của lá trà. Thật sự rất tuyệt!
Cả quả trứng trà ngâm mình trong nước cốt trà nồng đậm, bị nhuộm thành màu đồng, vừa đẹp vừa hấp dẫn.
Lúc Lâm Chu vớt trứng trà lên còn thuận tiện múc thêm một ít nước cốt trà vào túi để duy trì trạng thái ẩm cho trứng trà.
Bà nội của bé gái ngửi thấy mùi thơm này thì cảm thấy mình tiêu tiền không uổng phí, ít nhất trứng trà rất thơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận