Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 69: Mọi thứ đều sợ so sánh, bánh bao cũng thết (3)

Chương 69: Mọi thứ đều sợ so sánh, bánh bao cũng thết (3)Chương 69: Mọi thứ đều sợ so sánh, bánh bao cũng thết (3)
Nhìn Tào Hồng Tín cười lấy lòng, dỗ bạn gái mà bọn Tạ Hoành đau răng.
Cái thằng này yêu đương kiểu gì thành dáng vẻ này vậy.
"Đi nhanh đi, sắp năm giờ rồi, sáu giờ ông chủ sẽ đến đỉnh núi bán cháo."
Diêu Siêu chờ ăn, căn bản không quan tâm sự ngọt ngào của đôi tình nhân này, chỉ muốn ăn cháo, ăn uống xong về nhà ngủ.
Cậu ta là vì kiếm tiền, từ buổi tối liên tiếp nhận đơn chơi game đến rạng sáng vẫn chưa ngủ đã tới đây leo núi, chính là vì kiếm tiền ăn một chén cháo một trăm tệ.
Diêm vương đến cũng phải khen cậu ta một câu thân thể tốt!
Một đêm không ngủ còn có thể leo núi cũng trâu bò thật.
Một đám người nhanh chóng đi lên núi nhưng hôm nay có con gái ở đây cho nên tốc độ leo núi chậm lại.
"Âu ki-"
Cho nên thẳng đến khi đến trước quầy hàng của Lâm Chu.
Lâm Chu nghe thấy âm thanh quen thuộc liền biết là đám sinh viên kia tới.
"Ông chủ ông chủ, bọn em lại tới rồi nè, cho chín chén!"
Kết quả nhìn thấy chỗ bán cháo bu đầy người, trên tay rất nhiều du khách đều bưng cháo, bọn họ sốt ruột, sợ ăn không được.
Cũng chỉ có sinh viên, có tiền, có thời gian, có thể sáng mỗi ngày trèo lên đỉnh núi chỉ vì ăn một chén cháo.
Chờ bọn họ đi đến đỉnh núi cũng đã bảy giờ, sáng tới không mở nổi mắt.
Mùi thơm còn đậm hơn cháo bào ngư hôm qua?
Mùi thịt nồng nàn nhất thời bay ra, làm cho đám Tạ Hoành đang trong cơn mệt mỏi nháy mắt choáng váng tinh thần.
Thơm quá trời!
Lâm Chu cười ha ha mở nắp nồi ra.
So sánh với cháo khoai lang một trăm tệ một chén trước đó, chén cháo hải sản này quả thực là đáng giá ở nhân gianl
Đám Tạ Hoành nhìn chén cháo vàng óng ánh mang theo các loại hải sản được bỏ vào trong chén dùng một lần, hai thìa mực đầy được tẩm ướp ở đáy chén trong nháy mắt bị cháo nóng hổi làm cho co rút nhanh chóng trở nên trắng.
Bọn họ nhìn thấy rất nhiều loại hải sản như thịt cua, nguyên con tôm, còn có bào ngư v. v... ở trong cháo.
Là mùi thịt của nhiều loại hải sản trộn lại không phân biệt được cụ thể là nguyên liệu gì, chỉ biết là rất tươi.
"Quào, thiệt nhiều hải sản!"
Trong nhất thời, mùi thơm ngát của hải sản và mùi thơm dịu của gạo hòa quyện với nhau, cả miệng đều tràn ngập hương vị.
Người nhận cháo hải sản trước không thèm quan tâm mấy đứa bạn, bưng cháo cầm muỗng liền đi đến một khu đất trống lân cận bắt đầu ăn.
“Tôi ăn trước đây!"
Cháo hải sản nhà ai mà nguyên con tôm to đùng còn có con hàu chà bá, trắng trẻo mập mạp, vừa nhìn đã thấy rất mềm rồi!
Cháo hải sản thơm ngào ngạt, không cần cả nắp, vừa cầm được trên tay đã gấp gáp cho ngay một muỗng vào miệng. Mọi người nhìn thấy đủ loại kiểu dáng hải sản trong chén thì cực kỳ vui mừng!
"Tươi thật chứ!"
Nghe thấy tiếng cảm thán, mấy đứa bạn chưa được ăn cũng bắt đầu sốt ruột, vừa cầm được cháo đã bắt đầu ăn, sau đó mới vừa ăn vừa nhường vị trí cho người phía sau.
Chủ yếu là vì háu ăn.
"Quào, sao hải sản này tươi thế, vào miệng cái là giòn tan luôn má ơi!"
Cái này phải quy công cho Lâm Chu sau khi nấu cháo, đã bỏ hải sản vào trong cháo dựa theo thứ tự độ chín, hải sản gặp cháo đang sôi lập tức sinh ra phản ứng, ép ra vị tươi của nó, mà chất thịt cũng bởi vậy sinh ra phản ứng trở nên vừa thơm vừa giòn.
Nhất là mực được ướp ở đáy chén, đó chính là hơi nóng của cháo sinh ra khiến nó bị cuộn lại, lúc ăn quấy đều, trộn với cháo ăn vào trong miệng, vị trơn mềm, giòn giòn, vị tươi ngon kích thích đầu lưỡi giống như hai tay của nghệ sĩ piano không ngừng gảy đàn, phát ra giai điệu tuyệt vời trên đầu lưỡi.
“Ta nói nó ngonl"
Tán thưởng liên tiếp còn có biểu cảm yêu thích không buông tay của các khách hàng khiến người nhường đường đều tràn đầy tò mò đối với cháo hải sản này.
Một đôi tình nhân đến hẹn hò đã trèo lên đỉnh núi.
Ngửi được cháo hải sản thơm ngon như thế, đương nhiên muốn ăn.
Nhưng một trăm tệ một chén khiến cô có chút do dự.
Dù sao cũng là đồ ở khu danh lam thắng cảnh, nếu ngon một trăm tệ cũng đáng để tiêu, nếu không ngon chính là bị hố.
Cô gái rất do dự.
Là bạn trai, cậu nhìn ra do dự của cô gái.
Bèn kéo bạn gái đi đến trước mặt một đám sinh viên cực kỳ hòa đồng bắt đầu hỏi.
"Xin chào, xin hỏi cháo hải sản này ngon không?”
Đỉnh núi này, trừ một vài người lớn tuổi leo núi rèn luyện, chỉ có đám sinh viên này thoạt nhìn dễ nói chuyện.
Dù sao sinh viên nói chuyện đơn thuần, tất cả mọi người đều biết không đến mức gạt người.
"Ngon chới Bọn tôi đã ăn mấy ngày liên tục rồi, rạng sáng mỗi ngày đều lên đây vì chén cháo này."
"Tuyệt lắm đấy, người Hoa quốc không lừa người Hoa quốc, thật sự rất ngon!"
"Tươi quá, mùi thơm ngát của gạo hòa quyện với các loại hải sản như sò khô, mùi hải sản tươi tự nhiên tỏa ra chứ không phải cách nấu dùng rất nhiều gia vị điều vị của các tiệm cháo hiện tại. Một trăm tệ không đắt đâu thật đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận