Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 402: Chả nhẽ đây chính là sức mạnh của dân ăn hàng trong truyền thuyết?

Chương 402: Chả nhẽ đây chính là sức mạnh của dân ăn hàng trong truyền thuyết?Chương 402: Chả nhẽ đây chính là sức mạnh của dân ăn hàng trong truyền thuyết?
"Người anh em à nghe tôi nói này, thừa dịp khách hàng ruột vẫn chưa tìm được, anh mau hỏi ông chủ Lâm xem có giới hạn lượng mua không đi, nếu không thì tranh thủ mua thêm mấy con. Có thể đóng gói cho tôi một con không? Bây giờ tôi đi tàu cao tốc qua đó tìm anh ngay, rất nhanh thôi!"
Tê Lương Bình vừa nói vừa đặt vé tàu, không nói nhiều lời chuẩn bị xuất phát.
"Được, để tôi hỏi thăm."
Đinh Túc lại hấp tấp đi đến trước mặt Lâm Chu dò hỏi.
"Ông chủ Lâm có giới hạn lượng mua không thế? Tôi có thể mua mấy con."
Lâm Chu: “Tạm thời không giới hạn lượng mua.”
"Vậy cho tôi hai con. Mà chờ đã, ngày mai ông chủ Lâm có còn bày quầy nữa không?"
Đinh Túc đang nói thì dừng lại, nghĩ đến thói quen sang tuần lại đổi chỗ bày quây của Lâm Chu, vội vàng hỏi.
Nếu khách hàng đông, cậu quay nhiều hơn cũng không phải chuyện phiền phức gì.
Đinh Túc: III
"Trừ mấy con đã bị đặt trước trong lò quay ra thì chỉ còn khoảng tầm 100 con."
Lâm Chu đưa mắt nhìn số nhiệm vụ và đáp: "Không tính lượng chưa bán thì còn 135 con."
"Vậy còn bao nhiêu con vậy?”
Lâm Chu không nhất thiết phải bán mỗi 500 con thôi, cậu không bị chứng rối loạn ám ảnh nhiệm vụ.
"Xem tình huống vậy, tôi mua 500 con vịt ở chỗ ông chủ trại chăn nuôi, bán hết rồi thì sẽ không bày quầy nữa."
Trong lúc quay, đợt vịt tiếp theo cũng được xử lý xong.
Xử lý vịt sạch sẽ, đầu tiên phải thổi phồng lên. Có máy thổi ở đây nên vô cùng tiện, tay nghề thành thạo, hơn mười giây đã có thể làm phồng một con vịt. Sau đó lấy nước nóng tưới qua da vịt một lần, phết một lớp nước lên, hong khô là có thể cho vào lò để quay rồi.
Lò quay cũng là sản phẩm đặc biệt của hệ thống, 40 phút là có thể quay xong một lò vịt quay.
Thực đơn vịt quay chế biến đặc biệt mà hệ thống cho là cách làm đã qua sửa đổi, thích hợp cho bày quầy.
"Được rồi."
Đinh Túc nghe thấy còn 100 con vịt quay, không nói nhiều lập tức lấy hai con.
Lâm Chu nhìn dáng vẻ như sợ không thể ăn được của anh, gật đầu cười nói: "Được, một lần không ăn hết cả con vịt quay được đâu, có thể cất nó vào tủ đông, khi nào lấy ra ăn thì cho vào nồi chiên không dầu hoặc là lò quay để chiên lại. Sợ chiên cháy thì cứ bọc giấy bạc rồi quay, mùi vị không khác nhau nhiều lắm đâu."
Quay luân phiên từng đợt, cộng thêm thời gian xử lý và mua bán nữa khoảng chừng một giờ một đợt vịt quay, tốc độ vẫn rất nhanh.
Đinh Túc ghi nhớ rất nghiêm túc, sau đó chia sẻ tin tức mới lấy được cho Tề Lương Bình.
Tề Lương Bình cũng không cần cố ý thông báo cho họ.
Thì ra là Mã Minh mở livestream đi tới trại chăn nuôi.
Sau đó chuyển sang nhóm khách hàng quầy bánh bao của ông chủ Lâm, thì thấy mọi người đều biết cả rồi.
Anh nhận được tin tức rồi mới nhớ ra mình chưa nói với mấy đồng bọn trong nhóm.
Rất nhiều khách hàng ruột đều ngồi xổm trong phòng live của Mã Minh, nên thoáng cái rất nhiều người đều biết.
Bên kia Tề Lương Bình đã đang chờ ở trạm tàu cao tốc.
Trải qua việc này, Tê Lương Bình nhận thức đầy đủ cái gì gọi là có người quen dễ làm việc.
Nếu không phải anh quen biết với Đinh Túc qua quầy mì lạnh sẽ không thể biết được tin nhanh như thế, mua được vịt quay từ sớm trước khi mọi người chạy đến.
Một con vịt quay có giá 200 tệ, anh đã chuyển tiền sang cho Đinh Túc rồi.
Trong phòng live của Mã Minh, các fan hâm mộ đã triệt để điên cuồng.
"A, ông chủ Lâm!"
"Trời ạ, đúng là ông chủ Lâm kìa. Hu hu hu, sao ông chủ Lâm lại chạy đến Khẩu thành thế, là vứt bỏ fan Giang Đông chúng ta đấy à!"
"Tuần này ông chủ Lâm bán vịt quay, món tui yêu thích nhất. Không cần nói cũng biết ngon là cái chắc."
"Streamer mau xông lên đi, có thể mua giùm cho tôi một con vịt quay không? Tôi còn đang đi làm, không thể chạy đến Khẩu thành được."
"Thế mà lại là thật, cũng may tôi sắp tan làm rồi. Ngày mai là chủ nhật được nghỉ, vừa vặn đặt vé, tan tâm là đến Khẩu thành ngay."
"Nhiều người quá đi, ông chủ Lâm đi đâu bày quầy bán hàng cũng không thiếu khách hàng nhỉ!"
"Nước mắt hâm mộ chảy ra từ khóe miệng. Tôi lướt được video tiệc cưới kia rồi, mỗi bàn một con vịt quay do ông chủ Lâm làm, chịu chơi thật!"
"Hâm mộ quá đi mất, lúc không có nhiều khách hàng ông chủ Lâm sẽ không giới hạn số lượng, lần này mua bao nhiêu con đây ta. Nếu như tôi gặp được, tôi không dám tưởng tượng ra mình sẽ vui vẻ đến mức nào nữa!"
"Ông chủ Lâm!"
Tiếng hét tương tự truyền đến, Lâm Chu ngẩng đầu thấy Mã Minh trông quen quen.
Ồ quao, đại đội đến nhanh quá nhỉ!
Gần như là tìm đến một trước một sau với khách hàng ở Khẩu thành.
Lâm Chu gật đầu đáp lại.
Mã Minh kích động đến tay cầm điện thoại cũng run rẩy.
Có trời mới biết mấy ngày nay anh sống như thế nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận