Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 725: Cứ gặp nhau như vậy, không phải duyên phận thì là gì (2)

Chương 725: Cứ gặp nhau như vậy, không phải duyên phận thì là gì (2)Chương 725: Cứ gặp nhau như vậy, không phải duyên phận thì là gì (2)
Có thể làm ở cửa hàng thú cưng đều là người thích vật nuôi.
Biết con chó con này là Lâm Chu nhặt được ở vành đai xanh. Hiện tại đã tắm rửa sạch sẽ.
Nếu Lâm Chu không cần, cũng không thể nhìn chó con tiếp tục lang thang, để ở trong cửa hàng nuôi, hoặc là đưa đến trạm cứu trợ chó hoang cũng được.
"Ừm, tôi tính nuôi."
"Phiền anh chuẩn bị cho tôi tất cả những đồ vật cần để nuôi chó, phải lấy loại tốt, không cần để ý tiền, đưa đến địa chỉ này."
Lâm Chu cầm giấy viết trên quầy của cửa hàng thú cưng viết chỗ ở hiện tại. Sau đó đưa cho nhân viên cửa hàng.
Nhân viên cửa hàng nghe nói như thế cũng sáng mắt.
Khách hàng lớn nha!
Mọi người nhìn thấy chó con đều hơi kinh ngạc.
Đồ đạc cần để nuôi thú cưng cũng không ít, còn lấy loại tốt, không để ý tiền.
"Vâng thưa anh, anh yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ sắp xếp thỏa đáng cho anh."
Quả thực không biết nói gì cho tốt!
Cái này... cái này...
Chờ khi Lâm Chu dẫn theo chó con trở về.
Chu choa mẹ ơi, khách hàng lớn không thiếu tiền này quả thực có thể gặp không thể cầu nhai
Quản gia Tôn cứ nhìn chó con co rút trong ngực Lâm Chu tò mò hỏi.
Trước kia xem video trên mạng, nào là đút chó nào là đút hổ. Hiện tại mang về một con chó con hình như cũng không kỳ quái ha.
"Cậu mới mua một con chó con trở về hả?"
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, cậu chủ quả thật là người thích thú cưng.
Nhưng có thể liên quan đến việc Lâm Chu cứu nó, chó con chỉ ỷ lại Lâm Chu, bò trong ngực cậu, sống chết không muốn ra ngoài.
"Lát nữa cửa hàng thú cưng sẽ đưa đồ tới, mọi người ký nhận giúp cháu nhé."
Lâm Chu nói xong muốn giao chó con cho các dì giúp việc chăm sóc.
"Không phải, cháu nhặt được ven đường."
Hết cách, Lâm Chu chỉ có thể ôm nó suốt dọc đường về đến phòng ngủ thay quần áo. Trong tình huống không có người ngoài, Lâm Chu đặt chó con xuống đất, nó lại không từ chối.
"Cậu đã đặt tên cho tu câu chưa?”
Quản gia Tôn dẫn theo mấy dì giúp việc rửa nguyên liệu trong phòng bếp.
Lâm Chu dẫn nó đi vòng vòng khắp nơi. Năng lực thích ứng của chó con khá mạnh.
Lâm Chu thay quần áo xong, lúc mở cửa phòng ra, chó con đã có thể đi theo phía sau cậu.
Tiểu Lý không biết mấy chuyện này, chỉ đi theo đảo quanh phía sau Lâm Chu.
Môi trường ấm áp trong phòng khiến chó con thả lỏng cảnh giác, sau khi nó ở đợi tại chỗ một lát thì ngửi ngửi khắp nơi, quan sát xung quanh.
Tiểu Lý nhìn chó con mà Lâm Chu nhặt về, trong mắt đều là tò mò.
Vừa nhìn thì thấy hơi xấu, nhìn hoài thì có cảm giác xấu nhưng đáng yêu. Nhất là chó con khá lạnh lùng, chỉ đi theo cậu chủ, không thèm để ý tới ai.
Thú vị, thú vị nha-
“Tu câu?”
Lâm Chu nghe từ này không hiểu lắm, giống như nghe hiểu, nhưng lại không hiểu rõ.
"Chính là từ để hình dung chó ở trên mạng đó, tu câu (chó con trong từ hán việt là tiểu cẩu), chó con, giống lắm đúng không."
Lâm Chu gật đầu, sau đó nghĩ đến lời vừa rồi của Tiểu Lý.
Nếu đã quyết định nuôi dưỡng thì nhất định không thể gọi chó con mãi, phải có cái tên.
"Vậy gọi là Cơm Nắm đi."
Lâm Chu cân nhắc một chút, đã nghĩ xong cái tên.
Tiểu Lý gọi hai tiếng, cảm giác khá dễ gọi.
Sau khi đặt tên xong, chó con chính thức trở thành một thành viên trong gia đình.
Không bao lâu, người của cửa hàng thú cưng đã giao đồ đạc cần cho việc nuôi chó đến.
Trên có đồ ăn vặt thức ăn cho chó con, dưới có ổ chó đồ chơi quần áo cho chó, cái gì cần có đều có.
Lâm Chu vẫn khá tò mò với những đồ đạc dùng để nuôi thú cưng, quản gia Tôn đi nhận hàng của cửa hàng thú cưng. Tiểu Lý chuyển đồ đạc.
Lâm Chu lấy quần áo chó con thay cho Cơm Nắm, cũng thú vị ghê.
Chơi một lát, Lâm Chu rửa tay vào phòng bếp chuẩn bị làm gà xiên thố.
"Tiểu Lý, anh đã lấy bình sứ của xe đẩy lên chưa?"
Từ sau khi trong nhà có thêm người, mỗi tuần lúc Lâm Chu lấy xe đẩy bán đồ ăn từ trong balo hệ thống, đều sẽ chọn hình thức vận chuyển, trực tiếp giao hàng tới cửa. Lâm Chu không hiểu hơn nữa rất kinh ngạc nhưng đúng là dễ dùng thật, không cần giải thích tại sao đột nhiên nhảy ra một chiếc xe.
"Mang lên."
Xe đẩy lần này rất đơn giản, không có bếp lò gì, chỉ có một mặt bàn thêm mấy bình sứ, gia công rất tinh xảo, bên ngoài bình sứ vẽ hoa văn tuyệt đẹp, trong bình chính là gia vị ăn kèm rồi còn có nơi để nguyên liệu.
Vẫn là xe đẩy rất thích hợp bày quầy hàng bán gà xiên thố.
Gà xiên thố là món ăn vặt truyền thống của Tứ Xuyên, rất nổi tiếng.
Thố chính là bát sứ, gà đương nhiên chính là gà rồi.
Thịt gà mái tươi hầm thành canh, nước dùng được hầm trước.
Còn xiên này không khác gì mấy với xiên đồ chiên, đều là rửa sạch tất cả các nguyên liệu đủ loại kiểu dáng, xiên vào que tre. Sau đó nhúng trong canh gà đã được bỏ gia vị nêm nếm sẵn vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận