Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 660: Ông chủ Lâm giả mạo? (2)

Chương 660: Ông chủ Lâm giả mạo? (2)Chương 660: Ông chủ Lâm giả mạo? (2)
Dù Dư Sinh không kịp ngăn cản khách du lịch đến trước quầy hàng của người bắt chước.
Nhưng anh không hề từ bỏ, cứ thế đi theo, dự định tới đâu tính tới đó.
Trong tầm nhìn của anh, Lâm Chu đóng nắp nồi, tăng độ lửa để nước canh trong nồi nóng hơn. Phút chốc, hương vị đậm đà hấp dẫn khách du lịch đến.
Sau khi hai cô gái thấy cậu, đầu tiên là chỉ chỉ trỏ trỏ, sau đó lại khoa tay múa chân gì đó với điện thoại, cuối cùng hình như xác định gì rồi mới đi về phía cậu.
Lâm Chu đoán rằng có lẽ đối phương đang kiểm tra xem cậu có phải là ông chủ Lâm thật không.
Quả nhiên, hai cô gái khách du lịch không phụ dự đoán của Lâm Chu, đi đến trước mặt cậu hỏi cậu có phải là ông chủ Lâm không.
"Ông chủ, anh là ông chủ Lâm rất hot trên mạng đúng không ạ?"
Dư Sinh vừa đến đã nghe câu hỏi của hai khách du lịch.
Lúc đó, không chỉ giúp người giả mạo này kiếm được tiền, mà lỡ như tay nghề anh ta tệ hơn ông chủ Lâm còn hủy hoại danh tiếng của ông chủ Lâm nữa.
Trong chớp mắt, anh tức điên người!...
Anh vốn không muốn ngăn cản kịch liệt thế này.
Dư Sinh tiến lên kéo hai cô gái khách du lịch đang kích động ra sau lưng mình.
"Anh nói cái gì? Anh thử nói lại lần nữa xeml"
Ở chợ sáng có nhiều khách du lịch như vậy, nếu thật sự công khai, tất cả mọi người sẽ cho rằng người giả mạo này là ông chủ Lâm.
Người đàn ông giả mạo ông chủ Lâm này vậy mà còn nói khoác không biết ngượng gật đầu!
Dư Sinh kích động nói xong còn quay lại nhìn hai cô gái khách du lịch ở sau lưng mình, để các cô đừng bị lừa.
Thế nên, sau khi anh nhìn thấy người giả mạo này dám công khai thừa nhận mình là ông chủ Lâm, Dư Sinh lập tức nôn nóng không chịu nổi.
"Tôi là fan ruột của ông chủ Lâm đây! Mỗi tuần, ông chủ Lâm sẽ đổi những địa điểm khác nhau bày quầy bán hàng. Ông chủ Lâm đã bán hamburger trứng ở nơi này vào tuần trước. Bây giờ sang tuần mới rồi, vẫn chưa biết ông chủ Lâm bày quầy bán hàng ở đâu. Anh là kẻ giả mạo!"
Anh thật sự không nhịn được mài
Đây là lần đầu tiên Lâm Chu bị nhóm fans đối xử như vậy.
Hai cô gái nghe vậy lập tức nhìn Lâm Chu bằng ánh mắt khác.
Khách du lịch vốn bị mùi thơm của canh thịt dê, thịt bò hấp dẫn đi qua cũng đứng yên tại chỗ, lặng lẽ xem xét tình hình.
"Có lẽ hai cô không biết, hiện giờ có nhiều người bắt chước ông chủ Lâm lắm! Mọi người phải đề phòng bị lừa gạt!"
Nhất thời, cậu dở khóc dở cười.
Không nghĩ tới sẽ gặp được ông chủ Lâm chính gốc.
Bọn họ có thể đến chợ sáng Bạch Hà dạo quanh vào thời gian này.
Lúc này, không chỉ Dư Sinh trợn tròn mắt, mà nhóm khách du lịch bốn phía cũng há hốc mồm.
Lâm Chu bất đắc dĩ kéo khẩu trang xuống.
Chắc chắn là bị tin tức chợ sáng Bạch Hà thu hút, nếu sớm biết thì mọi người hẳn đã đuổi kịp ông chủ Lâm.
Thấy tất cả mọi người trừng mắt nhíu mày nhìn về phía cậu. Anh còn tưởng đây là kẻ giả mạo, không ngờ lại là người thật.
Dư Sinh nhìn gương mặt Lâm Chu, xác định cậu đúng là ông chủ Lâm thì hóa đá tại chỗ.
Không phải chứ, anh là ai? Anh đang ở đâu đây?
Anh vừa làm cái qué gì thế này?
Dư Sinh cứ như đang lơ lửng trên mây.
Anh ngơ ngác nhìn ông chủ Lâm.
Hình như lúc nãy anh chỉ trích ông chủ Lâm, còn nói ông chủ Lâm là kẻ giả mạo.
Hai mắt Dư Sinh tối sầm lại, hận không thể chết quách đi cho xong.
Bầu không khí lúng túng xấu hổ tràn ngập xung quanh.
Cuối cùng vẫn là Lâm Chu không nhịn nổi nữa, dứt khoát cởi khẩu trang ra, để tránh xảy ra chuyện tương tự.
Cậu cười hỏi bọn họ muốn dùng canh miến không.
"Dùng chứ, tất nhiên là dùng rồi! Ông chủ Lâm, thật sự là anh nhal"
Vừa nghe đến ăn, Dư Sinh lập tức quảng hết mọi thứ ra sau đầu.
Không có gì quan trọng bằng ăn uống.
Xấu hổ tính là gì!
Không xấu hổ anh có thể phát hiện được ông chủ Lâm chắc!
Hai cô gái sau lưng Dư Sinh nhìn thấy một màn này đều sốc ngây người.
Chẳng lẽ người này cố ý ư?
Lúc nãy rõ ràng các cô mới là người đến đầu tiên.
Người này tự dưng xông lên nói ông chủ Lâm đây là người giả mạo. Sau đó, ông chủ Lâm kéo khẩu trang xuống, xác định chính là người thật không sai.
Tiếp theo người này cứ thế đứng phía trước các cô gọi món.
Hai cô gái đều sắp giận đến bật cười.
Hai cô không tranh cãi với anh mà nói thẳng: "Anh đẹp trai, nếu đúng là ông chủ Lâm thật, vậy chúng tôi là người đến trước, có phải nên để chúng tôi gọi món trước không?"
Dư Sinh nhìn hai cô gái đi lên, nỗi xấu hổ bị lãng quên nhờ chuyện ăn uống lúc nãy lập tức trở lại.
"Thật ngại quá, xin lỗi nha! À thì, mời hai cô trước, hai cô trước đi."
Dư Sinh lúng túng lui ra sau một bước, đi ra đằng sau hai cô gái xếp hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận