Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 749: Bánh mè (2)

Chương 749: Bánh mè (2)Chương 749: Bánh mè (2)
Quầy hàng của cậu mãi không có ai hỏi thăm.
Thẳng đến khi bà nội Tiểu Linh mua giày bông xong, dùng túi vải bọc lại đi ngang qua, ngửi được mùi thơm của bánh mè, cảm giác hơi quen thuộc, là theo bản năng đứng trước quầy hàng của Lâm Chu.
Đôi mắt Lâm Chu lấp lánh lập tức đứng lên nhiệt tình chào đón.
"Bà nội ăn bánh mè không ạ? Bánh mè dầu nóng hổi, thơm lắm đó ạ."
Lâm Chu vừa nói vừa lấy bánh mè ra từ trong nồi hơi vội vàng bày cho bà nội xem.
Buổi sáng bà nội Tiểu Linh cũng đã húp một chén cháo, từ trong thôn đi đến trấn trên, cũng hơn một tiếng, lại mua đồ, đi qua đi lại một vòng, ngửi được mùi thơm của bánh mè bà lập tức đói bụng nhưng bà vẫn nhịn xuống.
Bà cẩn thận lấy ra một chút tiền từ trong túi, muốn mang một cái về cho cháu gái.
Nhưng nhìn xe bán hàng mới tinh trước mắt, bà do dự hỏi:
"Đóng gói cho tôi một cái."
"Một tệ một cái?"
Lâm Chu trơ mắt nhìn xé đi một lớp túi trái một lớp túi phải, ước chừng xé mất một phút đồng hồ, mới lộ ra một cái túi vải bên trong bắt đầu lấy tiền, bên trong có năm hào một tệ còn có một vài tờ tiền giấy, lớn nhất cũng chẳng qua có năm tệ.
Chỉ thấy bà xé xong một lớp túi nilon, vẫn còn một lớp.
Lâm Chu suy nghĩ, giá cả đã tính toán xong lúc nói ra lại đổi thành một con số khác. Nói xong, cậu thấy bà nội mím môi, mở túi nilon ra bắt đầu xé.
Lâm Chu nhìn xong cảm thấy bức bối, rũ mắt, tìm túi để đựng.
"Chàng trai, bao nhiêu tiên một cái."
"Bà nội bà là khách hàng đầu tiên của cháu, khai trương đại hạ giá, mua một tặng một, bà nếm thử tay nghề của cháu đi, ăn ngon hoan nghênh lần sau lại đến."
Lỗ tai của Lâm Chu nhạy bén nghe âm thanh của bụng bà nội kêu, cũng biết đối phương không giàu có.
Gói luôn hai cái bánh mè bỏ vào trong túi.
Tay của bà nội Tiểu Linh nhìn năm hào trong tay, chọn ra một đồng xu một tệ đặt trên quây hàng của Lâm Chu.
Nhìn bóng dáng của bà nội, Lâm Chu nhìn Cơm Nắm co rút bên cạnh bếp nướng, thầm nói: "Dù sao cũng bán không hết, tặng cho người cần cũng tốt hơn lãng phí, đúng không Cơm Nắm."
Lập tức bà cảm nhận được sự nghiêm túc của Lâm Chu, còn có bánh mè đưa qua, trên mặt lộ ra một nụ cười vui vẻ.
"Cái này thật là ngại quá, cảm ơn cậu nhé chàng trai.
Bà nội Tiểu Linh vừa nghe lời này, tay muốn nhận lấy bánh mè hơi run rẩy, dường như đang nghỉ hoặc thật hay giả.
Tới một hoàn cảnh xa lạ, bắt đầu từ ngày hôm qua Cơm Nắm thích nhảy nhót lại chuyển sang thích nằm úp sấp ngẩn người.
Có thể có liên quan đến chó hoang, Cơm Nắm đến chỗ mới, cũng phải thích ứng hai ngày.
Vốn Lâm Chu không định dẫn Cơm Nắm tới, nhưng quản gia Tôn cảm thấy một mình cậu đến vùng khác bày quầy hàng, dẫn theo con chó nhỏ còn có "người" ở cùng cậu, không đến mức quá cô đơn.
Lâm Chu chỉ cần chuẩn bị sẵn đồ ăn, nước cho nó là được, cũng không có gì rắc rối.
Cũng may Cơm Nắm trải qua một tuần huấn luyện, đã biết tự mình đi vệ sinh, tự mình ăn cơm.
Lâm Chu suy nghĩ cảm thấy có lý, nên cũng dẫn theo. Lúc Lâm Chu bận rộn cũng không quan tâm nó.
Cũng không biết có nghe được hay không, dù sao Cơm Nắm nghe thấy giọng nói của Lâm Chu, liền gâu gâu trả lời hai tiếng.
Sau đó Lâm Chu lại trải qua hai tiếng bị ghẻ lạnh, bắt đầu nghĩ cách.
Dựa theo như vậy, một ngày cậu bán mười cái bánh mè cũng khó, đừng nói một trăm cái.
Đến cũng đến rồi, không hoàn thành được nhiệm vụ, chẳng phải là uổng công đến à, chủ yếu là những bánh mè mà cậu làm cũng lãng phí
Lâm Chu nghĩ một lát, đặt di động ở trước cây cột ven đường cách đó không xa với góc độ chụp lén, cài đặt sẵn thời gian chụp ảnh, rồi cậu nhanh chóng chạy về, chụp lại bức ảnh cậu bày quầy hàng.
Sau đó Lâm Chu lại tạo một tài khoản mới, ánh mắt bối rối đảo trên các app. Cuối cùng lựa chọn douyin.
So với những app còn lại, hình như người dùng douyin nhiều hơn.
Tuy chiêu trò cũ nhưng đủ dùng là được.
Lâm Chu ấn mở douyin bắt đầu tìm kiếm video tuần mới ông chủ Lâm bày quầy hàng ở đâu, lựa chọn video mới nhất.
Sau đó xuất hiện rất nhiều video được đăng với nội dung cầu video vị trí bày quầy hàng một tuần mới của ông chủ Lâm.
Ngẫm lại xem hôm nay là thứ tư rồi, trong hiện thực mọi người không tìm thấy ông chủ Lâm, chiến đấu liên tục nhiều nơi trên mạng cũng rất bình thường.
Chủ yếu cũng là hiện tại quỹ tích của ông chủ Lâm mắt thường có thể thấy đã biết phạm vi mở rộng bày quầy hàng cả nước.
Cho nên cơ hội tìm người offline rất xa vời, cơ hội tìm người online vẫn lớn hơn một chút.
Lâm Chu nghĩ đến tuần này còn ở Tứ Xuyên, liền dùng địa chỉ IP cư dân mạng Tứ Xuyên trả lời vấn đề của bọn họ bằng video góc độ người qua đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận