Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 670: Im lặng chính là câu trả lời tốt nhất (1)

Chương 670: Im lặng chính là câu trả lời tốt nhất (1)Chương 670: Im lặng chính là câu trả lời tốt nhất (1)
"Ai u, mấy anh em đều đến chờ ông chủ Lâm à?"
Giờ này Lâm Chu còn chưa đi bày quầy đâu nhưng trước vị trí cậu bày quầy hàng đã tụ tập không ít người.
Đếm sơ sơ đã phải hai ba mươi người.
Một đám đều là người thông minh, không muốn xếp hàng, muốn tới ăn đợt canh miến đầu tiên khi ông chủ Lâm bày quầy.
Hơn nữa trong những người này rất nhiều người đều là ngày hôm qua không ăn được, nhớ thương một ngày một đêm, cho nên rạng sáng đã thức dậy xếp hàng, sốt ruột muốn ăn được đợt canh miến đầu tiên.
Không ngờ nhóm đầu tiên, cũng đông người phết.
Mắt thấy người trở nên đông hơn, mọi người tự giác bắt đầu xếp hàng.
"Đông người rồi, chúng ta xếp hàng đi, bằng không người phía sau tới sẽ chen ngang."
"Còn không phải sao, thật là vừa vặn, canh miến nóng hầm hập, ở trong trời lạnh này thật sự rất tuyệt."
"Khó trách lạnh thế, bên chỗ nhà tôi chưa tới tháng 1 sẽ không có tuyết, có cũng là phù dung sớm nở tối tàn."
"Haiz, có thể nhìn thấy, cảm nhận là được."
"Ngày hôm qua tôi hỏi một anh trai bản địa, anh ấy nói có tuyết thì có, chỉ là hiện tại tuyết không giữ được."
"Chứ gì nữa, lần này giá trị du lịch mang tới, có thể ăn được tay nghề mà ông chủ Lâm làm không nói, còn có thể ngắm tuyết."
"Hạnh phúc quá đi, không dám tưởng tượng đến cảnh tượng ngày mai tôi vừa ngắm tuyết vừa ăn canh thịt bò."
"Có lý, mới sáng sớm cũng lạnh thật đó, tôi xem dự báo thời tiết của Bạch Hà ngày mai sẽ có tuyết."
Bốn giờ sáng, trời còn chưa sáng, ngoài trời tối như mực, một đám người xếp hàng còn đều là người vùng ngoài, tụ ở chỗ không nói lời nào, đúng là hơi sợ hãi.
"Tôi ăn canh thịt bò của anh trai bên cạnh làm, hương vị cũng được lắm, cảm giác khá ngon, hôm nay tới sớm như vậy chính là muốn ăn canh miến mà ông chủ Lâm làm."
"Ngày hôm qua nhìn những người đó ăn, ai nấy cũng ăn sạch sẽ cả canh lẫn miến với thịt, một miếng lá tỏi tây cũng không chừa, khiến tôi thèm muốn chết."
Sau khi kinh ngạc qua đi, những chủ quán đột nhiên phản ứng lại.
Sau đó trên chợ sáng giờ này những chủ quán đang chuẩn bị ra bày quầy, đi ngang qua nơi này, nhìn thấy còn sớm nhưng chỗ ông chủ Lâm bày quầy hàng đã xếp một hàng dài, đều sửng sốt.
Bọn họ đều là người buôn bán, đương nhiên biết khiến một đám khách hàng chạy tới đợi lúc còn chưa bày quầy, là chuyện khó tin cỡ nào.
Lạ nước lạ cái, trời còn chưa sáng đã mò đến chợ sáng xếp hàng, lá gan không lớn, cũng không thể làm ra chuyện này.
Ông chủ Lâm còn không chưa ra bày quầy, khách du lịch đã xếp hàng.
"Chứ còn gì nữa, vốn dĩ còn muốn ăn sáng trước khi những khách du lịch đến cơ."
Khó chịu lắm đói
Buổi sáng bọn họ còn phải bận rộn làm việc, chuẩn bị bày quầy, làm sao có thời gian xếp hàng chờ canh miến giống như những khách du lịch chứ.
Chẳng phải không ăn được?
"Ông chủ Lâm buôn bán tốt thật, tới muộn muốn ăn một bát canh miến cũng không ăn được." Trước đó bọn họ tranh thủ trước khi khách du lịch đến, tới trước quầy của ông chủ Lâm ăn sáng, giờ phải làm sao đây?
Những chủ quán cảm khái một chút cũng đi bận rộn công việc của mình.
Đợi đến khi các chủ quán đến chợ sáng đông hơn, thấy ông chủ Lâm còn chưa đến, đã có người xếp hàng, nhanh chóng chuyển ghế gấp của nhà mình đến, cho những người này ngồi trước.
"Ai yo, trời lạnh thế này, mấy người phía nam các anh không chê lạnh à, mới sáng sớm đã tới xếp hàng, chờ hừng đông còn đỡ một chút, ban đêm lạnh quéo."
Những chủ quán thật sự nhìn năng lực kháng lạnh của các khách du lịch phía nam với cặp mắt khác xưa.
Thời tiết này, người địa phương bọn họ cũng không làm được chuyện đến sớm xếp hàng mua đồ ăn đâu.
Thật sự là không phục không được!
Người địa phương trong đám người cúi đầu im lặng không nói lời nào.
Nếu như bị nhận ra là người địa phương, sáng sớm đến giành ăn với các khách du lịch vùng ngoài, sợ là về nhà bị sẽ bị ăn tát.
Hiện tại trên dưới Bạch Hà, người nào không săn đón khách du lịch vùng ngoài.
Nói thật, bọn họ vốn cũng sợ giành ăn với các khách du lịch vùng ngoài.
Cho nên cố ý đến trước khi chợ sáng mở, lệch thời gian với khách du lịch, chụp một vài tấm ảnh ông chủ Lâm bày hàng, để chứng minh ông chủ Lâm thật sự ở Bạch Hà.
Không ngờ bọn họ đến sớm như vậy, trước quầy hàng của ông chủ Lâm lại phải xếp hàng, cũng là bất ngờ không kịp phòng.
Khi những khách du lịch vùng ngoài nói chuyện phiếm, bọn họ trà trộn trong đó cũng không dám nói chuyện, bị hỏi quá nhiều gật đầu hoặc là lắc đầu, sợ một khi mở miệng sẽ bại lộ thân phận.
Cuối cùng Lâm Chu lái xe ba bánh đến dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.
Nhìn thấy nhiều khách hàng đang xếp hàng chờ cậu như vậy, cũng không bất ngờ.
Cậu tràn đầy năng lượng chào hỏi một tiếng rồi bắt đầu bày quầy.
So với sự vội vàng của ngày hôm qua, hơn 11 giờ tối hôm nay cậu đã rời giường chuẩn bị đồ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận