Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 381: Đây là thêm món vào menu của khu du lịch nông thôn à? (2)

Chương 381: Đây là thêm món vào menu của khu du lịch nông thôn à? (2)Chương 381: Đây là thêm món vào menu của khu du lịch nông thôn à? (2)
Bên kia, ông chủ khu du lịch nông thôn mang theo 19 con vịt quay trở lại khu du lịch, đi thẳng đến phòng bếp rồi giao vịt cho đầu bếp cất đi.
Sau đó, ông lại chạy đến sảnh chính, bảo các nhân viên phục vụ thêm một món ăn đặc sắc giới hạn số lượng: Vịt quay - 288 tệ một phần.
Thật ra, giá cả của khu du lịch nông thôn cũng không tính là rẻ.
Điểm nhấn chính là tự cung tự cấp, đồ ăn và nguyên liệu đều được nuôi trồng trong sân vườn nhà mình.
Ăn những hương vị thuần tự nhiên.
Nếu đã là thuần tự nhiên, sao giá cả có thể rẻ được?
Một con vịt quay 200 tệ, sang tay trở về bày lên đĩa, bán với giá 288.
Ông đã ăn thử vịt quay, mùi vị rất tuyệt.
Trong chớp mắt, ông chủ Dương đã tự tưởng tượng ra rất nhiều kịch bản trong đầu, vì Lâm Chu có tay nghề quá xuất sắc nên bị chèn ép, không thể tiếp tục làm việc ở chỗ cũ, chỉ có thể bày quầy bán hàng ven đường.
Nếu không phải sợ các khách du lịch biết vịt quay này ông mua từ nơi khác, tìm đến tận nơi biết giá cả rồi mắng ông bán đắt, thì ông đã bán với giá 388 rồi.
Có thể nói vịt quay này đứng hạng nhất ở Khẩu thành.
Là một người trong ngành ẩm thực, ông đã từng ăn ở rất nhiều quán ăn ngon, những nơi có mùi vị vịt quay như thế này, khắp cả nước chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Mùi vị hoàn toàn xứng đáng với giá cả này có được không hải
Đầu bếp có tay nghề làm vịt quay tốt như vậy, lại phải lưu lạc đến quầy hàng ven đường.
Ông cho rằng với giá tiền này sẽ bán rất chạy.
Hôm nay vẫn chưa thân quen lắm, không tiện mở miệng.
Đầu bếp có tay nghề tốt đến thế mà lại không được trọng dụng.
Đợi đến ngày mai, ông sẽ cố gắng làm thân với cậu, xem có thể đào được người đến khu du lịch nông thôn bọn họ hay không.
Thật sự quá chua xót rồi!
"Không biết được, ông chủ mua hàng ở bên ngoài, không nỡ cho chúng ta ăn đâu."
"Ông chủ mua vịt quay ở đâu nhỉ? Còn nóng hôi hổi, quay ngon thật đó!"
"Còn phải nói, thơm quá nên tôi cũng thấy thèm, anh nói xem nếu bán không hết thì chúng ta có thể ăn không?"
Trong phòng bếp, các nhân viên nhìn mấy con vịt quay, khó có thể tập trung vào công việc.
"Các anh ngáo đấy hả! Nếu muốn ăn, lát nữa có khách gọi, lúc cắt ra thì giữ một miếng nếm thử chẳng phải được rồi à? Làm đầu bếp còn có thể đối xử tệ với miệng mình chắc?"
Một lò vịt quay tốn bốn năm chục phút.
Buôn bán tốt hơn tưởng tượng của cậu, vốn tưởng rằng bên này hẻo lánh, có lẽ không buôn bán được qì.
Bên phía Lâm Chu đã bắt đầu quay đợt vịt thứ ba.
Đều làm việc trong bếp cả, thiếu cái gì cũng không thiếu miếng ăn đâu!
Không ngờ khu du lịch nông thôn bên cạnh trở thành nguồn khách hàng chủ yếu.
Đầu bếp đang nấu ăn nghe mấy người còn lại nói chuyện, anh cạn lời đến mức trợn trắng mắt.
Thời gian chờ đợi chính là thời gian cậu lười biếng.
Lâm Chu lấy điện thoại ra bắt đầu lướt video. Hưởng thụ khoảng thời gian nhàn nhã hiếm có khó tìm này. ...
Trong trang trại chăn nuôi, sắp đến bảy giờ, Đinh Siêu chào hỏi những công nhân xong, xách theo nửa phần vịt quay Nam Kinh chưa ăn hết và nguyên con vịt quay Bắc Kinh về nhà.
Nhà của anh ở ngay thôn bên cạnh.
Cách không đến hai kilomet, đi làm thì đến trang trại chăn nuôi làm việc, tan tâm thì trở về nhà nghỉ ngơi, hai điểm một đường cuộc sống cực kỳ an ổn.
Trong nhà, đứa nhỏ đã tan học đang làm bài tập, vợ thì ngồi kề bên cạnh.
Ba nấu cơm trong nhà bếp, mẹ thì giặt quần áo trong sân.
Nghe thấy tiếng xe của anh trở về, mọi người đều ló đầu ra nhìn.
"Con về rồi à, hôm nay về sớm thế."
Bình thường đồ ăn bưng lên bàn, Đinh Siêu còn chưa chắc chuẩn bị trở về.
"Con mua vịt quay về, buổi tối thêm đồ ăn, ngon lắm đó, mọi người thử xem."
"Được, vậy bưng thức ăn ra ăn cơm thôi."
Ba ở trong nhà bếp nhận vịt quay, nhìn hộp được đóng gói khá đẹp nên không bày ra đĩa, để vậy bưng lên bàn.
"Ăn cơm thôi, ăn xong hẵng làm bài tập."
Mùi vịt quay thơm phức, vừa mở hộp, mùi thơm đã lập tức xông ra.
Cả gia đình lục tục ngồi vào bàn, đứa nhỏ nhìn hai phần vịt quay lớn trên bàn, kìm lòng không đậu quào một tiếng.
"Ba vào thành phố mua vịt quay ạ? Bề ngoài trông thật là đẹp."
Vịt quay ngon thì bê ngoài đã đủ thu hút người khác, da vịt quay sáng bóng bọc lấy thịt vịt nhẫn nhụi, không giống da vịt quay bình thường toàn bị nhăn nhúm.
Nhìn là biết nó được quay rất xốp giòn, dùng chiếc đũa gõ lên da vịt quay, còn có thể nghe thấy tiếng vang.
"Mua ở cổng trang trại chăn nuôi."
"Hả? Sao lại có vịt quay bán ở cổng trang trại chăn nuôi?"
Nhất thời vợ của anh chưa phản ứng lại, nhưng sau khi gắp một miếng vịt quay ngâm nước sốt bỏ vào miệng, thì hoàn toàn quên mất vừa rồi bản thân hỏi cái gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận