Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 853. Công trường bọn họ có quầy trà sữa từ lúc nào thế nhỉ? (2)



Chương 853. Công trường bọn họ có quầy trà sữa từ lúc nào thế nhỉ? (2)



“Không biết nữa, món kia đắt chết đi được! Tôi từng mua cho bạn gái rồi đây.”“Hình như tôi nghe được họ mua ở trước cửa siêu thị.”“Trước cửa siêu thị nào? Chẳng phải chỗ chúng ta chỉ có duy nhất một cái siêu thị nhỏ thôi à? Chính là trước cửa siêu thị ấy đúng không?”“Chả biết luôn! Tôi hơi tò mò muốn uống thử. Tôi đi xem tí nhá.”Người đàn ông đang nói chuyện vừa dứt lời lập tức chuẩn bị ra khỏi công trường xem thử.Đồng nghiệp bên cạnh cười trêu chọc nói: “Người ki bo như anh mà nỡ mua trà sữa à?”“Gì đây? Không cho phép tôi xa xỉ một bữa hay gì!”Người đàn ông bật cười vỗ đồng nghiệp một phát. Thật ra, mức lương làm việc trên công trường không thấp, nói mình không mua nổi một cốc trà sữa chỉ là đùa vui lúc tán gẫu.Chỉ là mọi người đều kiếm tiền không dễ dàng, không nỡ mà thôi.Người đàn ông cũng chỉ tò mò, làm việc trên công trường này lâu như vậy vẫn chưa từng thấy có quầy bán trà sữa bao giờ.Nên anh muốn đi xem xem chuyện gì.“Tôi cũng đi ngó một chút, nơi hẻo lánh như chỗ chúng ta mà còn có người đến bày quầy bán hàng?”Một công nhân khác đứng dậy, hai người phủi mông, đồng hành đi về phía cửa.“Nắng trưa dễ chịu thật, nếu có quầy bán trà sữa, hôm nay chúng ta cùng hưởng thụ một phen, uống cốc trà sữa, phơi dưới ánh mặt trời.”“Tôi đi xem thử thôi, món kia quá ngọt, tôi không thích uống cho lắm.”Hai người vừa nói vừa đi về phía lối vào công trường....Lâm Chu đang kiểm kê số trà sữa còn lại trên quầy hàng.Ngày đầu tiên bày quầy bán hàng, cậu chưa biết buôn bán thế nào nên chỉ chuẩn bị mỗi một loại trà sữa một ít.Bằng với số lượng bình giữ nhiệt.Bây giờ đã bán một mớ, có lẽ số còn lại đủ làm khoảng 10 cốc.Lâm Chu thấy đã giữa trưa, vì uống trà sữa nên vẫn chưa đói bèn quyết định bán hết mới về.Nơi này không có nhiều người qua lại, nhưng bán được bao nhiêu hay bấy nhiêu.Sau đó, hai công nhân đi đến.“Có quầy trà sữa thật này! Ông chủ mới bán ngày đầu tiên thôi đúng không? Anh nghĩ thế nào mà đến đây bày quầy bán hàng chứ! Không một bóng người qua lại luôn á.”Một công nhân nhìn thấy quầy hàng của Lâm Chu, ngạc nhiên chạy đến đánh giá xung quanh.Hiếm thấy thật!Quả nhiên thế giới rất rộng lớn, không thiếu điều kỳ lạ.Ở tận nơi này cũng có thể gặp được người đến bày quầy bán hàng.“Ông chủ, trà sữa bán thế nào?”“Không cùng loại thì giá khác nhau, phải xem anh chọn món nào đã.”Lâm Chu đáp.Cậu nói xong nhớ có người từng đọc sai. Vừa định nhắc nhở đã nghe người đàn ông trước mặt đọc ra.“Khoai chuối gừng nóng bao nhiêu tiền?”Người đàn ông nhìn tên trà sữa ố dề kiểu này, trực giác mách bảo giá bán không rẻ.Thế nên anh có thói quen trước khi gọi món thì hỏi giá thử.Suy cho cùng, người mua đồ phải có ví tiền rủng rỉnh mới không thèm hỏi giá.“Đọc từ trên xuống dưới mới đúng.”Lâm Chu nhắm mắt lại, giọng điệu bất lực.Có lẽ liên quan đến thói quen đọc sách của mọi người, trên cơ bản ai cũng đọc ngang.Mà bản thân tên trà sữa cậu đặt đã rất thu hút ánh mắt người ta rồi.Người thường xuyên mua trà sữa vừa nhìn sẽ không phát hiện có vấn đề.Nhưng người không thường mua trà sữa, cũng không phân biệt được sự khác nhau khi đọc theo hàng ngang và đọc theo hàng dọc, có thế nào cũng không nhìn ra gì.Vậy nên mới tạo thành tình huống này.“Thế này đi, món thứ nhất bao nhiêu tiền?”Anh công nhân lúng túng xoa tay rồi tiện tay chọn một món.Lâm Chu: “38 tệ.”“What! Đắt thế á?”Anh công nhân nghe được cái giá này lập tức muốn rút lui.Đồng nghiệp muốn uống trà sữa bên cạnh cũng tặc lưỡi.Một cốc trà sữa 38 tệ, anh thật sự chưa từng uống bao giờ.Bình thường món đắt nhất anh uống chỉ trên dưới 10 tệ thôi.“Ông chủ, anh bán đắt như vậy, trà sữa làm từ cái gì thế?”“Làm từ sữa bò, hoa quả và lá trà.”Lâm Chu lấy trà sữa chuối nhuyễn caramel thơm sữa ra, hiệu quả giữ ấm rất tốt, vừa mở nắp đã có thể ngửi được mùi trà sữa thơm nức mũi.Hương trà nồng đậm, sữa bò thơm dịu, còn có caramel ngọt ngào, tất cả đều xộc vào mũi.Ngày nay, điều kiện sống tốt hơn, đa số mọi người đều biết nhìn hàng.Mọi người vẫn có năng lực phân biệt thứ gì tốt, thứ gì không tốt.Ngay khi mùi thơm trà sữa tỏa ra, mùi sữa bò thuần vị, rất rõ ràng trà sữa này đúng là làm từ sữa bò, loại trừ khả năng trà sữa pha trộn.Hương trà đậm như thế, chắc lá trà được sử dụng cũng không phải hàng rẻ.Thế nên người đàn ông vẫn muốn nếm thử xem rốt cuộc thì trà sữa đắt tiền này khác gì với trà sữa giá rẻ thông thường.“Hai ta góp tiền mua một cốc nếm thử, thế nào? Trà sữa làm từ sữa bò tươi nguyên chất có chi phí cao, giá này cũng bình thường.”Người đàn ông rủ đồng nghiệp mua chung. Hết chương 853.



Bạn cần đăng nhập để bình luận