Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 543: Ngày 12 tháng sau (2)

Chương 543: Ngày 12 tháng sau (2)Chương 543: Ngày 12 tháng sau (2)
Lâm Chu cười đi theo Trương Minh Viễn đến bàn cạnh bờ sông rồi ngồi xuống.
Khỏi phải nói, vị trí do quản gia Tôn sắp xếp thật sự quá tốt, môi trường ổn, phong cảnh đẹp lại còn yên tĩnh, hoàn toàn tách biệt với khu vực náo nhiệt ở cổng trang trại.
Chú Trương thấy Lâm Chu đi đến, lập tức kéo ghế bên cạnh ra, mời cậu ngồi xuống.
"Cháu vất vả rồi! Bận đến tận bây giờ, cháu mệt lắm không? Đã ăn gì chưa?"
Lâm Chu nghe những câu giống hệt nhau từ hai ba con, bất đắc dĩ cười đáp: "Cháu ăn rồi chú ạ. Mọi người ăn no chưa?”
Từ khi thể chất được tăng cường nhờ dịch cải tạo gen của hệ thống, Lâm Chu thật sự không có cảm giác mệt mỏi. Chút ít công việc này không tính là gì với cậu.
"Chú và mọi người đều no căng rồi."
"Ha ha ha ha, ngon lắm đấy."
"À phải rồi, hôn lễ anh Minh Viễn của cháu được quyết định vào ngày 12 tháng sau, cháu thấy thế nào?"
Cậu nướng một hồi cứ như tìm được đồ chơi mới, trong lúc không để ý đã nướng rất nhiều, muốn nướng đủ loại nguyên liệu để thử xem mùi vị chúng thế nào.
Lâm Chu cảm nhận được phần tình cảm này cũng bật cười.
Trương Kiến Quân ủng hộ hết mình, khen lấy khen để. Biểu cảm của ông rất sống động, bộc lộ giá trị cảm xúc ở mức level max.
"Còn phải nói à! Ăn quá xá ngon, chú sống hơn nửa đời người rồi mà chưa từng ăn đồ nướng nào ngon thế này."
Cảm giác được người khác khen ngợi và công nhận này đúng là quá sướng-
Trước khi bắt tay vào làm, Lâm Chu không ngờ nước sốt được chế biến theo công thức bí mật do hệ thống cho sẽ ngon như vậy.
"Cháu được hết ạ, chú đừng lo cho cháu."
"Địa điểm tổ chức hôn lễ là trên một hòn đảo tư nhân ở nước ngoài. Việc trang trí đã hoàn tất. Về phần nguyên liệu, chú mời vài đội đầu bếp đến trước, chỉ tiết cụ thể còn đang bàn bạc. Cháu không cần quá cực nhọc, làm hai món tủ cho họ nếm thử là được."
Đương nhiên Lâm Chu không có ý kiến gì, việc mọi người tùy thuộc vào thời gian của cậu để định ngày tổ chức hôn lễ của anh Minh Viễn đã làm cậu khá là ngại rồi.
"Vừa hay là chủ nhật, nếu cháu nghỉ ngơi sẽ không trì hoãn việc cháu bày quầy bán hàng. Chỉ là đến lúc đó có lẽ sẽ lên đảo sớm."
Xem ra hệ thống vẫn chưa cố gắng lắm!
Qua một lát, Lâm Chu mới chợt nhận ra hôn lễ vậy mà tổ chức trên một hòn đảo tư nhân.
Không hổ là nhà giàu, có cả đảo tư nhân, cậu còn chả có hòn đảo nào!
"OK, cứ quyết định vậy đi!"
Lâm Chu âm thầm chọt hệ thống trong lòng.
Có một điều là dù cậu đi đến đâu cũng có thể gặp được các khách hàng ruột.
Sau đó không có khách hàng nào tìm đến nữa.
Thời gian tiếp theo, mọi người cùng ngồi nói chuyện phiếm tiêu cơm.
(ý nói suy nghĩ hoàn toàn lộ rõ, ai nhìn vào cũng biết)
Lâm Chu mỉm cười, chia sẻ những chuyện thú vị cậu gặp được khi bày quây bán hàng với mọi người. Tâm tư nhỏ này đúng là lòng dạ Tư Mã Chiêu, người người đều rõ (ý nói suy nghĩ hoàn toàn lộ rõ, ai nhìn vào cũng biết).
"Lúc mới bày quầy bán hàng còn ổn, trên cơ bản là đi bất cứ đâu đều không có ai nhận ra cháu. Sau khi đã bày quầy bán hàng lâu ngày, lượng khách hàng tăng lên ngày càng nhiều, dù cháu đi đến đâu cũng bị người ta nhận ra."
"Chẳng hạn như hôm nay, cháu tổ chức tiệc nướng ngay trước cổng trang trại nhà mình, không ngờ thế mà cũng có khách hàng ruột tìm đến. Không biết sao bọn họ có thể tìm được nữa!"
Bình thường, Lâm Chu rất ít khi lên mạng. Cậu cũng không cố tình tìm kiếm tin tức mới về mình. Thế nên cậu hoàn toàn không biết các khách hàng ở Giang Đông đã phát triển đến mức có tổ chức, có kỷ luật, có thể sắp xếp nhân lực tìm kiếm khắp mọi nơi.
Kể cả Trương Minh Viễn, tổng giám đốc một công ty niêm yết trên thị trường, cũng không nắm rõ một vài chuyện.
Cuối cùng, vẫn là chú Trương ho khan hai tiếng, bày tỏ ông biết rất rõ. ...
Sau khi Trương Kiến Quân về hưu, cuộc sống trở nên nhàn nhã, không có việc gì làm nên ông thích lướt mạng, trở thành ông bác nghiện internet.
Ông chú ý đến mọi tin tức về Lâm Chu trên mạng.
Không chỉ chú ý mà ông còn tạo acc clone tham gia vào nhóm fans để theo dõi.
Nhờ đó, ông biết rõ chuyện nhóm khách hàng ruột ở Giang Đông tổ chức nhân lực, thậm chí còn bị lôi kéo góp một phần sức.
Ông không cung cấp nhân lực được, nhưng có thể góp tiền.
Lúc mọi người kêu gọi hùn tiền làm phần mềm nhỏ, ông cũng đầu tư vào.
Ông cũng được xem như người có tiếng tăm trong nhóm fans của Lâm Chu ở Giang Đông.
"Vì tìm cháu, khách hàng địa phương còn bỏ tiền tìm người tạo ra một phần mềm nhỏ để tuyên truyền trên mạng, thu hút fans địa phương theo dõi, đăng ký. Rất nhiều người tham gia, mọi người cứ việc tìm bừa trước cửa nhà, chỉ trong một hai ngày đã có thể lật tung Giang Đông lên mấy lần. Vậy nên chỉ cần cháu bày quây bán hàng ở Giang Đông, dù cháu ở ngõ ngách nào, không quá hai ngày chắc chắn sẽ bị lộ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận