Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 344: Ông chủ, răng tôi không được tốt, lấy tôi xiên que chiên nào mềm thôi! (1)

Chương 344: Ông chủ, răng tôi không được tốt, lấy tôi xiên que chiên nào mềm thôi! (1)Chương 344: Ông chủ, răng tôi không được tốt, lấy tôi xiên que chiên nào mềm thôi! (1)
Linh hồn của xiên que chiên là nước chấm. Nước chấm Lâm Chu tự tay phối chế, bất kể màu sắc hay mùi thơm đều không có chỗ chê.
Cảm quan thơm phức và đẹp đẽ đánh vào thị giác, lập tức thu hút sự chú ý của Tiểu Minh. ...
"Ông chủ, răng tôi không được tốt, lấy tôi xiên que chiên nào mềm thôi!"
Hai ông cụ bước ra khỏi viện dưỡng lão, đi đến trước quầy hàng của Lâm Chu. Đứng gần, mùi thơm xiên que chiên càng thêm ngào ngạt, làm hai ông cụ thèm đến chảy nước miếng.
Tuy nhiên, vì răng các ông không tốt, chỉ có thể ăn uống có chọn lọc.
"Xiên lườn được không ạ? Cái này mềm, rất dễ nhai. Còn có khoai tây chiên ngoài giòn trong mềm, rất ngon. Cà tím, trứng cút mềm lắm ạt! Còn cả đậu hũ non chiên cũng ngon nữa..."
Mấy thứ Lâm Chu giới thiệu đều dễ ăn, ông cụ rất hài lòng, mua hai xiên mỗi loại.
Lúc Lâm Chu đang chiên.
Lâm Chu gật đầu, xác nhận đúng là ngày đầu tiên cậu đến đây.
"Tôi tự hỏi sao không thấy hai ông đâu, thì ra là chạy đến đây ăn xiên que chiên."
Hồ Vân Tuệ lắc đầu, ngược lại cảm thấy hứng thú khi thấy Lâm Chu dáng người thẳng tắp, tướng mạo tuấn tú. Rất hợp với thẩm mỹ của con gái bà, không kém cạnh gì các idol gì đó trên màn hình điện thoại di động của con gái bà.
"Tôi không ăn, quá dầu mỡ, sắp ăn trưa rồi."
"Vân Tuệ đấy à, bà ăn không?"
"Chàng trai trẻ lần đầu đến đây bày quầy bán hàng nhỉ? Bình thường không hề thấy viện dưỡng lão này có quầy xiên que chiên."
Một bà bác tóc bạc trắng, ăn mặc đẹp đẽ, tay cầm quạt thêu, thong thả từ viện dưỡng lão đi đến.
Lâm Chu nghe vậy chỉ cười, không tham gia vào câu chuyện.
Lâm Chu nghe bà hỏi vậy còn chưa kịp mở miệng, ông cụ bên cạnh đã lên tiếng trước.
"Bà đúng là cứ thấy cậu trai trẻ đẹp lại muốn cho giới thiệu con gái bà. Bác sĩ đến thực tập tuần trước, bà cũng đuổi theo hỏi người ta có bạn gái chưa. Làm cậu trai trẻ người ta không dám nói lời nào. Bây giờ vẫn tiếp tục à!"
"Cậu có bạn gái chưa?”
Lâm Chu lấy hai miếng cà tím từ thùng bảo quản tươi ra, kẹp nhân thịt vào giữa, lập tức biến thành cà tím kẹp.
"Có cà tím kẹp không? Tôi thích ăn cà tím kẹp lắm."
"Có ạ, bác chờ một lát."
Hồ Vân Tuệ tức giận trợn mắt nhìn ông cụ nói chuyện. Nhưng bỗng nhiên bà ngửi thấy mùi thơm xiên que chiên trong nồi dầu, không nhịn được muốn mua một ít.
Hồ Vân Tuệ thấy mới lạ, không ngờ cà tím kẹp của quầy xiên que chiên này là do ông chủ tự làm. Bà lập tức mua hai cái.
Một số xiên que chiên cần bọc ngoài một lớp bột thì mùi vị mới càng ngon hơn.
"Đúng ạ, sáng cháu mới mua nguyên liệu về làm."
Đa số cà tím kẹp của các quầy hàng xiên que chiên đều là bán thành phẩm, toàn là loại được chiên định hình sẵn.
Từ màu hồng của phần nhân thịt trong thùng kia có thể nhận ra thịt heo này rất tươi.
Lâm Chu bọc cà tím kẹp vào một lớp bột mỏng, sau đó cho vào nồi dầu chiên.
"Ông chủ nhỏ chú trọng nhỉ! Tự mình làm tất cả xiên que chiên."
Chẳng hạn như ớt chuông nhồi thịt, bọc trong một lớp bột dày rồi cho vào nồi, khi chiên nhân thịt bên trong mới chín đều. Nếu không bọc trong bột, ớt chuông rất dễ bị đen, đến lúc đó ớt chuông bên ngoài khét nhưng nhân thịt bên trong vẫn chưa chín kỹ. Nếu có lớp bột sẽ khác, tác dụng của nó là ngăn cách dầu, giúp chiên được trong thời gian dài, tạo ra thành phẩm có kết cấu ngoài giòn trong mềm.
Đồng thời, dưới tác dụng của dầu ở nhiệt độ cao, hương vị của ớt chuông và nhân thịt bên trong lớp bột sẽ hòa quyện vào nhau, đã ngon càng thêm ngon.
"Lấy tôi sụn gà, khoai tây lát, nấm bào ngư, đậu que, lạp xưởng luôn."
Hồ Vân Tuệ vốn không có ý định ăn xiên que chiên trước khi ăn cơm, nhưng ngửi thấy mùi thơm của xiên que chiên, bà không nhịn được cũng mua một ít.
Không thể không nói, xiên que chiên này đúng là rất thơm.
Mùi thơm của các loại thịt chiên, vị cay nông được tạo ra sau khi rưới nước chấm lên là mùi vị rất kích thích cảm giác thèm ăn.
Mấy phút sau, ba người đứng trước quầy hàng của Lâm Chu, cầm một nắm xiên que chiên bắt đầu ăn.
Hai ông cụ đều đã hơn 70, răng không được tốt, chỉ ăn những xiên mềm.
Ông cụ vừa cắn một miếng khoai tây lát chiên vàng ươm, giòn rụm, lập tức trừng to mắt.
Khoai tây lát được thái dày, chiên xốp giòn, nhưng khi cắn vào, bên trong bốc lên hơi nóng và có kết cấu vô cùng mềm. Phối với nước chấm cay, thật sự ăn một miếng mà không nói nên lời.
Ông cụ ăn mấy lát khoai tây không tốn chút sức lực nào. Sau đó, ông cụ thấy trong mâm vẫn còn vài xiên, không chờ kịp cầm xiên trứng cút lên.
Bốn quả trứng cút nho nhỏ chiên lên trông như da hổ, vỏ ngoài màu nâu được phết nước chấm đỏ rực, một ngụm ăn hết một quả.
Sau khi chiên, lớp vỏ ngoài hơi dai. Cắn trứng cút ra, bên trong lại khá lỏng, nước cốt tuôn trào khiến ông cụ có cảm giác như nó nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận