Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 206: Khá đấy, tao thật sự đánh giá thấp mày rồi (1)

Chương 206: Khá đấy, tao thật sự đánh giá thấp mày rồi (1)Chương 206: Khá đấy, tao thật sự đánh giá thấp mày rồi (1)
Ban đêm, khi người khác chìm vào giấc ngủ mới là lúc Cao Gia Chí rời giường.
Nửa đêm canh ba yên tĩnh hơn ban ngày nhiều, thích hợp để cậu ta làm công việc lồng tiếng.
Lúc Cao Gia Chí thức giấc, ba mẹ cậu ta đã ngủ.
Đại Bảo cũng rúc vào ổ chó của nó ngủ mê say.
?
Hửm?
Có gì đó sai sai, giờ giấc hoạt động và nghỉ ngơi của Đại Bảo giống cậu ta, đều là cú đêm.
Bình thường, ban ngày nó ngủ, đêm xuống mới chờ cậu ta rời giường dắt chó đi dạo.
Husky bị cậu ta ồn ào không ngủ được, yếu ớt mở mắt lần nữa.
Husky nghe thấy động tĩnh, mệt mỏi nhấc mí mắt lên nhìn Cao Gia Chí rồi lại chậm rãi nhắm mắt, cứ như buồn ngủ dữ dội lắm.
Không đúng, đêm hôm khuya khoắt mày làm gì mà dính đầy tro thế này?
Sau đó, cậu ta sờ đến một tay đầy tro bụi.
Cao Gia Chí vươn tay lật mí mắt husky lên, như muốn đánh thức nó.
"Đại Bảo, Đại Bảo, mày sao đấy? Đừng ngủ nữa, dậy maul"
Sao hôm nay nó lại đang ngủ?
Đại Bảo nghe câu ra ngoài tìm ông chủ Lâm, mí mắt mỏi mệt lại mở to hơn.
Cao Gia Chí thần kỳ hiểu được Đại Bảo đang cạn lời, mỉm cười rụt tay về.
"Hôm nay không ra ngoài tản bộ tìm ông chủ Lâm hả?"
Gì đấy, anh có bệnh à?
Husky cũng thế.
Tuy không tìm được nhưng cũng chạy tận vài con phố.
Cao Gia Chí tự soi gương đã cảm giác mình gầy đi kha khá.
Tuần mới đã đến, việc Cao Gia Chí phải làm vào ban đêm là dẫn Đại Bảo ra ngoài, dạo chơi khắp phố lớn ngõ nhỏ, tìm quầy hàng của Lâm Chu.
Hôm nay là thứ ba, thời tiết tuần này rất đẹp, đúng lý ra ông chủ Lâm đã bày quầy bán rồi.
Cao Gia Chí biết Đại Bảo cực kỳ thông minh, có thể nhận được đường nhà mình. Thỉnh thoảng cậu ta bận rộn thì nó còn tự ra ngoài dạo chơi được.
Sau đó, cậu ta vừa cúi đầu đã thấy Đại Bảo đi đường mà chân run lẩy bẩy.
Cao Gia Chí vừa suy tư vừa đeo dây dắt vào cho Đại Bảo, chuẩn bị ra ngoài.
Chẳng lẽ ông chủ Lâm lại bày quầy ở chỗ còn vắng vẻ hơn cả tuần trước ư?
"Đại Bảo, sao trông mày mệt mỏi thế?"
Nhưng sao đã hai ngày mà vẫn chưa có người tìm được ông chủ Lâm vậy!
Nếu cho nó tiên, nó còn có thể chạy đến cửa hàng tiện lợi trước cổng khu dân cư mua thuốc lá giúp cậu ta.
Vậy nên khi cậu ta thấy dáng vẻ này của Đại Bảo, đột nhiên nảy ra một suy đoán.
"Lẽ nào mày nhân lúc tao ngủ, tự chạy ra ngoài tìm ông chủ Lâm?”
Cao Gia Chí vừa dứt lời đã thấy Đại Bảo ngồi bệt xuống đất, háo hức nhìn cậu ta, lè lưỡi nhưng không phát ra bất kỳ âm thanh nào, hệt như đang tỏ vẻ đáng yêu. Cao Gia Chí: ”...'
Chó cậu ta nuôi có đức hạnh gì, cậu ta là người rõ nhất.
Phản ứng này của nó chính là im lặng thừa nhận.
Khá đấy, tao thật sự đánh giá thấp mày rồi.
"Mày đi nghỉ ngơi đi, lần sau muốn ra ngoài phải nhớ gọi tao đi cùng. Mày một thân chó ra ngoài, lỡ bị người ta bắt đi làm thịt thì sao?”
"Tao xem thử trong nhóm có ai tìm được ông chủ Lâm chưa. Có tin tức gì sẽ dẫn mày đi ngay."
Thấy Đại Bảo mệt đến run cả chân nhưng nghe cậu ta nói ra ngoài tìm ông chủ Lâm vẫn đứng dậy đi theo, Cao Gia Chí cảm thấy chua xót trong lòng, nào có chó nhà ai ham ăn như thết
Giữa đêm, trong nhóm vẫn có rất nhiều người chưa ngủ.
Tuần này trời không mưa, mọi người nghĩ có lẽ ông chủ Lâm sẽ bày quầy ở nơi nào đó, chỉ là chưa có ai tìm ra thôi.
Đứa con của thần may mắn tuần trước cũng dùng cách thức tương tự lùng sục các đề cử món ăn ngon trên mạng, xem nơi nào có thể là quầy hàng của ông chủ Lâm.
Trước mắt vẫn chưa có thu hoạch gì.
Sau đó, những người đi tìm trên đường theo ca ngày, ca đêm đều không có tin tức gì.
"Các anh em, tôi cảm thấy chắc là do số người ra ngoài tìm ông chủ Lâm còn quá ít. Thành phố Giang Đông có vô số địa điểm có thể bày quầy bán hàng, chỉ dựa vào nguồn nhân lực ít ỏi chúng ta thì không biết đến lúc nào mới tìm được người."
"Nghe nói nhóm quầy gà rán cách vách cũng đang tìm người nhưng không tìm được."
Sau lần giao lưu trước đó, hai nhóm đã đạt thành thỏa thuận miệng: Hai bên nhất định sẽ trao đổi tin tức sau khi tìm được ông chủ Lâm.
Mọi người đều là fans của ông chủ Lâm, không ai đảm bảo lần nào cũng có thể tìm thấy ông chủ Lâm, hỗ trợ lẫn nhau rất quan trọng.
Trước khi chưa tìm được ông chủ Lâm, mọi người vẫn có nhận thức chung này.
Vì thế, hiện tại mối quan hệ giữa hai nhóm khá là hòa hợp.
"Sao tuần này chưa có đứa con của thần may mắn xuất hiện vậy? Tôi muốn biết ké vị trí của ông chủ Lâm cũng không được."
"Trông chờ người ta không bằng dựa vào chính mình đấy người anh em. Tự anh không tìm mà muốn ngồi mát ăn bát vàng à? Làm gì có ai phát hiện được ông chủ Lâm mà muốn nói cho người khác đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận