Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 775. Cơm chân giò kho (1)



Chương 775. Cơm chân giò kho (1)




Đó là bởi vì thật sự có thể từ trong món ăn đạt được tình cảm.
Thảnh thơi ăn xong điểm tâm.
Lâm Chu liếc mắt nhìn giò heo ngâm trắng trẻo, vừa lòng gật đầu.
“Buổi trưa sẽ ăn cơm chân giò kho nhé.”
Lúc này mới vừa ăn xong điểm tâm, đã nhớ tới cơm trưa rồi.
Tiểu Lý bên cạnh còn đang gặm bánh mè, nghe nói như thế, gật đầu thật mạnh, nhìn giò heo sống trong chậu, cũng có vẻ cực kỳ thanh tú.
Không biết tại sao, nhắc đến cơm chân giò kho, Lâm Chu đã nghĩ tới một câu.
“Một bát cơm chân giò kho, ăn ra sự lãng mạn của người đàn ông.”

Ở mỗi vùng miền, cách trang trí cơm chân giò kho có điểm khác nhau.
Ngoài chân giò, còn có các nguyên liệu khác như: Chả bì và dưa muối hoặc cải thìa.
Lâm Chu cảm thấy nếu làm toàn bộ sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Hôm nay thử mùi vị trước đã, không được thì ngày mai cứ bày quầy bán hàng như thường thôi.
Sau khi trong lòng có tính toán, Lâm Chu không có gì làm lại đi thẳng vào phòng bếp.
Có quá nhiều bắp giò, cần phải chuẩn bị trước.
Thắng nước màu, nấu nước kho, kho thịt đều là các công đoạn tốn thời gian.
Lâm Chu bận rộn, nhóm dì Phương cũng không rảnh rỗi. Các dì phải rửa sạch hết đống nguyên liệu.
Ngâm chân giò cho ra máu, rửa lại thật sạch, còn phải khò lửa một lần để đốt hết lông thô và lông mảnh.
Sau khi ngâm chân giò tươi trong nước để ra máu loãng thì không cần chần qua nước sôi.
Khi tất cả chân giò được làm sạch, nồi nước kho của Lâm Chu cũng sôi sùng sục, chân giò heo lớn nhất nên phải hầm nhừ trong nước kho trước.
Không cần quan tâm thời gian.
Bởi vì đây vốn là món ăn tốn thời gian sẵn rồi.
Toàn bộ phần mỡ dưới da phải ninh nhừ trong nước dùng, để nồi nước kho chậm rãi trở nên sền sệt, hương vị dịu lại, lúc đó là có thể ăn.
Bây giờ vẫn còn sớm.
Cho các nguyên liệu vào nồi, phần còn lại là thời gian chờ đợi.
Lâm Chu ngẫm nghĩ cách làm chả bì.
Cách làm chả bì heo không khó. Băm nhuyễn thịt heo, trộn đều, nêm gia vị, cuộn trong tàu hũ ky rồi chiên giòn là xong.
Tuy cách làm có vẻ đơn giản nhưng vẫn phải chú ý rất nhiều điều.
Đầu tiên, nhiệt độ không thể quá cao, thịt tươi cần đông lạnh một lúc trước khi băm nhuyễn.
Sau khi băm thịt thì nêm gia vị và trộn đều, phải luôn giữ nhiệt độ ở mức thấp.
Nếu nhiệt độ quá cao, cần thêm nước lạnh vào để duy trì nhiệt độ thấp.
Sau khi trộn xong sẽ có một thau chả thịt heo.
Vì luôn giữ cố định ở nhiệt độ thấp, lúc cho thịt heo vào trong tàu hũ ky có thể dùng tay tạo thành hình dạng mong muốn.
Cuộn chả bì heo dài cứ thế hoàn thành.
Đổ ngập dầu thực vật vào nồi sắt, lúc dầu nóng lên 50% có thể cho chả bì vào chiên.
Duy trì độ lửa trong suốt quá trình chiên, thỉnh thoảng phải lắc nhẹ nồi sắt để các cuộn chả bì không dính vào nhau.
Trong lúc chiên, mùi tàu hũ ky và thịt heo thơm ngon hòa quyện vào nhau, tràn ngập khắp phòng bếp.
Khi chân giò heo được kho đến tỏa ra mùi thơm, mùi của thịt và nước kho thơm đậm đà đến nỗi lan rộng ra khắp biệt thự, đi đến đâu cũng ngửi được.
Cơm Nắm đánh hơi ra mùi thơm, lập tức ngồi xổm trước cửa phòng bếp. Dù huấn luyện viên muốn dẫn nó ra ngoài chơi trò chơi, nó cũng không đi.
Có Cơm Nắm, sân biệt thự vắng bóng người đã trở thành nơi Cơm Nắm chơi đùa mỗi ngày.
Nhưng đây lại là chỗ rất dễ bị mùi thơm trong bếp cám dỗ. Bất kể thế nào Cơm Nắm cũng không nhúc nhích cái mông, mắt chăm chú nhìn theo Lâm Chu.
Huấn luyện viên và Tiểu Lý không có gì làm, ngồi xổm trước cửa phòng bếp hệt như hai môn thần.
Lâm Chu quay đầu lại thấy vậy.
Lâm Chu:...
“Hai người bắc cái ghế để ngóng ăn đấy à?”
“Không phải, chúng tôi đang bảo vệ ông chủ tốt nhất thế giới.” Tiểu Lý thành thật nhìn Lâm Chu, nói câu xuất phát từ tận đáy lòng.
Lâm Chu tập mãi thành thói quen, gật đầu, tiếp tục làm việc.
Chân giò và chả bì đều đã xử lý xong, giờ làm là được.
Nhưng dưa muối lại hơi phiền hơn một chút.
Dưa muối cần thời gian ngấm gia vị, ngược lại không cần làm gì.
Sau một hồi xoắn xuýt, Lâm Chu chọn thêm cải thìa.
Cải thìa không cần làm vội.
Chờ khi tất cả chả bì đều được chiên chín, chân giò vẫn đang trong nồi kho.
Đến giờ cơm trưa, cơm được nấu xong nhưng chân giò vẫn kho tiếp.
Mọi người canh giữ ở phòng bếp, trông mong nhìn chằm chằm vào nồi.
Lâm Chu ngồi trên ghế sofa ngoài phòng khách xem phim, ăn hoa quả, không hiểu nổi hành vi canh giữ nồi của bọn họ.
Còn phải chờ một lúc lâu nữa.
Hiện giờ, cậu chỉ cần ngửi mùi vẫn có thể biết rõ độ lửa đã đạt tới hay chưa.
“Không thì giờ mọi người muốn ăn cứ ăn đi. Tuy thịt chưa được kho mềm đến độ tan trong miệng nhưng chắc chắn đã chín rồi.”
Lâm Chu không nhịn được bảo mọi người ăn trước.
Nhưng bọn họ vẫn rất có nguyên tắc, nhất định phải đợi đến khi đồ ăn đạt mùi vị thơm ngon nhất rồi mới ăn. Hết chương 775.



Bạn cần đăng nhập để bình luận