Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 740: Người anh em, sao anh biết rõ như vậy? (1)

Chương 740: Người anh em, sao anh biết rõ như vậy? (1)Chương 740: Người anh em, sao anh biết rõ như vậy? (1)
Lâm Chu cũng là người thích náo nhiệt.
Đỗ xe ba bánh xong, cậu không chen vào trong, người quá đông, bọn họ ríu rít nói chuyện không biết đang nói gì.
Lâm Chu vừa định tìm người hỏi thăm, thì nhìn thấy có người đi đến.
Còn không phải trùng hợp sao!
"Này, người anh em, anh biết chuyện gì xảy ra ở đây không?"
Lâm Chu vô cùng tò mò, nhìn thấy mọi người đều tụ tập một chỗ, còn thấy xe cứu hỏa, còn có khói đen bốc lên.
Trông giống như có chỗ nào đó bốc cháy, nhưng có quá nhiều người vây quanh, cậu lại không nhìn thấy, thật đúng là sốt ruột muốn chết.
"Biết chứ, món gà xiên thố của cậu bán bao nhiêu tiền vậy?"
"Thế mà lại vào kho hút thuốc, ông chủ này gan to thết"
"Cho tôi vài xiên, loại này, loại kia... Cháy rồi."
"Ôi trời, vậy chẳng phải tổn thất nặng nề sao."
"Kho hàng của siêu thị ở cổng khu dân cư cháy rồi, lúc ông chủ vào lấy hàng, vô tình ném tàn thuốc xuống đất mà không dẫm tắt lửa, nên cháy rồi."
"Được thôi, nói cụ thể hơn đi, người anh em."
Lâm Chu vừa gói đồ cho người đàn ông vừa vô cùng ngạc nhiên.
"Rau củ ba tệ, thịt năm tệ, bên đó xảy ra chuyện gì thế?"
Lâm Chu càng nghe càng thấy không đúng.
"Ôi, ông chủ ngủ gật, vừa đúng lúc có người đến mua hàng, không có hàng nên bước vào kho tìm, hút điếu thuốc cho tỉnh táo, không chú ý."
Người đàn ông vừa ăn vừa trò chuyện sau khi trả tiên.
Lâm Chu ăn dưa hấu hăng say, vừa hay bên cạnh có người biết chuyện, liền trò chuyện ngay.
"À, tôi chính là ông chủ siêu thị đó mà."
Rõ ràng người đàn ông không ngờ đến, anh muốn ăn đại món gì cho đỡ sợ, lại gặp được món gà xiên thố ngon như Vậy, vô cùng ngạc nhiên vui mừng.
"Không, ông chủ, anh làm món gà xiên thố này ngon đấy, vừa thơm vừa cay."
"Người anh em, sao anh biết rõ như vậy?"
Người đàn ông nói với giọng không thèm để ý dứt lời, Lâm Chu lập tức ngây người.
"Ông chủ, lấy cho tôi thêm ít rau tiến vua và thịt gà, thịt gà ngon lắm, còn có sách bò nữa, ăn kèm với rau tiến vua thì ngon hết sảy."
"Người anh em, lợi hại đó, anh họ gì?”
Lâm Chu không hiểu, hơn nữa vô cùng ngạc nhiên.
Sau đó ông chủ siêu thị lại giống như một người qua đường, đến ăn quán ven đường, còn có tâm trạng tán dóc với cậu nữa?
“Tôi họ Dương, Dương Nhược Ly."
Cậu nhìn sang cửa hàng vẫn đang bốc khói đen gần đó, còn có những người vây xem chỉ chỉ trỏ trỏ xem náo nhiệt.
Lâm Chu chậm nửa nhịp nhìn Dương Nhược Ly, có chút nghĩ mà không hiểu.
Người gì vậy, sức chịu đựng tâm lý mạnh mẽ như vậy, kho hàng cháy rồi, vậy mà vẫn có thể ăn gà xiên thố giống như không có chuyện gì. Cậu thật sự bái phục không thôi.
“Tôi họ Lâm, Lâm Chu, được thôi.
Lâm Chu ngẩn ngơ giới thiệu bản thân xong, đưa xiên nướng Dương Nhược Ly gọi cho anh.
"Ông chủ Lâm!"
Dương Nhược Ly nghe thấy tên Lâm Chu, lại thưởng thức mùi vị trong miệng, anh vô cùng chắc chắn gọi một tiếng.
Lâm Chu nghe tiếng gọi "ông chủ Lâm" này mới tỉnh táo lại, vô tình để lộ thân phận rồi!
Nhưng lộ rồi thì chính là lộ rồi.
Cậu vẫn còn rất kinh ngạc.
"Là tôi, người anh em, anh lợi hại thật!”
Nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của Lâm Chu, Dương Nhược Ly còn khá ổn.
"Haiz, thật ra tôi cũng buồn chứ, chỉ là không thể hiện rõ ràng mà thôi, đã cháy rụi rồi, may mà thiệt hại không lớn, đám cháy được kiểm soát kịp thời, chỉ thiêu rụi kho hàng chứ không lan rộng, không cần phải đền tiền cho ai, cho nên tôi đã rất hài lòng rồi, lần sau trực đêm thật sự không thể ngủ nữa, xem như là bài học kinh nghiệm."
Dương Nhược Ly là người không thích làm khó bản thân.
Chuyện đã xảy ra rồi, cố gắng khắc phục là được.
Chuyện đã xảy ra rồi thì không thể thay đổi, chỉ có thể điều chỉnh bản thân.
"Tâm thái của anh tốt thật đó, tôi phải học hỏi anh mới được."
Nghe thấy lời nói của Lâm Chu, Dương Nhược Ly lại cười.
"Ông chủ Lâm vang danh khắp nơi nổi tiếng như vậy, một trận hỏa hoạn lại khiến tôi quen biết ông chủ Lâm, tôi cho rằng trận cháy này cháy rất tuyệt!"
"Phụt!"
Thấy anh vẫn còn tâm trạng nói đùa, Lâm Chu nhất thời cũng bật cười.
Không lâu sau đó, cậu không cười nổi nữa.
Đêm khuya, siêu thị trước cửa khu dân cư này bốc cháy, ông chủ đứng bên lề đường ăn vặt giống như không có chuyện gì, chuyện này được đăng lên mạng, chẳng mấy chốc đã rất hot.
Là quán ven đường tâm điểm trong câu chuyện, đương nhiên mấy cư dân mạng có đôi mắt tinh tường cũng phát hiện ra Lâm Chu.
Không bao lâu sau, hashtag "Nghi vấn ông chủ Lâm bày quầy ở Thành Đô, đứng xem siêu thị bốc cháy" đã được đẩy lên.
Lúc này, rõ ràng Lâm Chu và Dương Nhược Ly ở hiện trường vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra trên mạng.
Sau khi dập tắt đám cháy, Dương Nhược Ly muốn cảm ơn những người lính cứu hỏa đã đến dập lửa vào đêm khuya, anh còn cố tình kéo bọn họ đến quầy hàng của Lâm Chu, mời bọn họ ăn gà xiên thố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận