Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 432: Bàn tính này chuẩn thật đấy! (2)

Chương 432: Bàn tính này chuẩn thật đấy! (2)Chương 432: Bàn tính này chuẩn thật đấy! (2)
Dù sao, quan hệ giữa hai nhà rất tốt, lấy tiền cũng không được, không lấy cũng không xong. Nếu buôn bán phần đồ ăn đó thì chắc chắn sẽ có thêm nhiều khách hàng khác.
Không chờ trợ lý tiếp tục thuyết phục, Trương Minh Viễn tự nói tự trả lời gật đầu, đồng ý đề nghị này.
"Vậy cậu đi sắp xếp đi, xử lý khéo một chút."
Trợ lý hiểu ý anh.
Lấy điện thoại ra nhắn tin cho trợ lý phía công ty đối tác.
Bày tỏ tổng giám đốc Trương muốn trải nghiệm phong tục tập quán của Khẩu thành, vân vân và mây mây. Sau đó chuyển sang đề tài gần đây Khẩu thành có cơm Tây kèn Xô-na rất hot.
Đối phương hiểu ý ngay, lập tức bày tỏ sẽ thu xếp cho ngày mai.
Thế là, vấn đề này đã được giải quyết một cách dễ dàng.
Tuy Trương Kiến Quân đã hơn 60 tuổi, nhưng tút tát lại vẫn trông rất trẻ.
Trương Minh Viễn nhận được tin tức trợ lý truyên đạt, gật đầu.
Lúc Lâm Chu dọn hàng về còn dẫn theo ông bác Trương.
"Vâng ạ.....
"Chúng ta phải ở lại Khẩu thành vài ngày, cậu cho người dọn dẹp nhà ở Khẩu thành đi."
Không đúng, là chú Trương.
Trợ lý mỉm cười sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Không có lo lắng phiền muộn gì, mỗi ngày chỉ cần dưỡng sinh, rèn luyện.
Đầu tóc không hói, chỉ hơi bạc trắng, nhuộm đen là trẻ lên mấy tuổi ngay.
Cộng thêm hiện tại ông đã về hưu, con trai cũng sắp kết hôn.
Người có tiền chăm chút bản thân rất tốt.
"Ban đầu chú còn tưởng hai đứa nó kết hôn xong, chú sẽ được ẫm cháu. Không ngờ đứa nào cũng cuồng công việc, e là còn phải chờ lâu."
Lâm Chu nhìn chú Trương cố ý ăn mặc đặc biệt qua đây bèn dẫn người về nhà, hai người trò chuyện vô cùng rôm rả.
"Chẳng phải trước đây chú từng nói với cháu, Thiển Thiển đến công ty làm trợ lý cho Minh Viễn à! Thì ra là đến học hỏi, con bé định sau khi cưới sẽ tự mở một trường mẫu giáo, nên theo Minh Viễn học cách thức quản lý."
Bây giờ ông trẻ hơn cả lúc còn làm việc ở công ty trước đây.
Lâm Chu vừa nghe vừa châm trà cho chú Trương, sau đó tiếp lời: 'Dù sao chú Trương vẫn còn trẻ lắm, chuyện con cái xem duyên phận là được. Anh chị cũng sắp kết hôn rồi, chú còn sợ họ không có con à! Anh Minh Viễn và chị dâu cũng đâu có quyết định không có con."
Nói một cách nghiêm túc, hai ba con họ lúc trẻ đều y như nhau, ai cũng là người cuồng công việc, cực kỳ yêu thích làm việc.
"Khụ khụ- Cháu chạy đến đủ chỗ hết đấy ạ! Đến lúc đó có khi anh Minh Viễn lại tìm cháu, nói cháu bắt cóc chú."
Lâm Chu vừa nhấp một ngụm trà, nghe vậy tức khắc bị sặc.
Trương Kiến Quân nhận lấy chén trà, nói rất tự nhiên.
"Hầy, trong mắt nó chỉ có công việc, làm gì nhớ đến chú! Đã nói giữa trưa cùng chú đến chỗ cháu ăn một bữa, kết quả lại họp đến quên cả giờ giấc."
"Bây giờ chú không vội, chú định sau này theo cháu lăn lộn. Cháu đến đâu bày quầy bán hàng, chú sẽ đi theo đến đó ăn!"
Trương Kiến Quân có thể hiểu được con trai.
"Thôi đừng nói nữa, cháu vậy mà biết thổi kèn Xô-na, hơn nữa còn thổi hay như vậy. Hiện tại chẳng được bao nhiêu người biết nhạc dân gian đâu."
Lâm Chu trò chuyện với Trương Kiến Quân suốt buổi chiều, còn cùng ăn cơm tối rồi mới tạm biệt nhau.
Sau khi tiễn chú Trương, Lâm Chu nhìn mấy chai rượu vang chú Trương cất rất kỹ, nay lại mang đến tặng cậu, cẩn thận cất đi.
Ông bảo mang đến để cậu dùng lúc bày quầy bán hàng.
Nhưng xưa nay, Lâm Chu không thích lợi dụng tấm lòng của người khác. Cậu giữ rượu lại, chờ khi nào mọi người liên hoan sẽ lấy ra cùng uống, như thế tốt hơn.
Hôm sau là thứ năm.
Trừ hôm nay, còn ba ngày nữa là hoàn thành nhiệm vụ.
Lâm Chu nhàn nhã ngủ đến trời sáng bừng mới dậy.
Không nói cái khác, cách chế biến bò bít tết thật sự rất đơn giản.
Cậu không cần chuẩn bị bày quầy bán hàng từ sớm.
Mỗi buổi sáng, chờ nguyên liệu được vận chuyển đến bằng đường hàng không là có thể đi bày quầy bán hàng ngay.
Chỉ cần da mặt đủ dày, nhiệm vụ tuần này cũng được tính là nhiệm vụ phúc lợi.
Quen rồi là tốt thôi.
Lâm Chu đến quảng trường Thời Đại vào đúng 12 giờ, nhìn càng ngày càng nhiều quần chúng vây xem, lòng cậu cũng trở nên mạnh mẽ hơn. Không đến mức nhiều người đến vây xem thì cả người lập tức mất tự nhiên nữa.
Hiện tại cậu có thể phớt lờ tất cả.
"Đến rồi, đến rồi kìa-"
Người bên ngoài vây xem náo nhiệt thấy Lâm Chu lái xe ba bánh xuất hiện, vội hô to, sau đó cầm điện thoại di động lên quay phim.
Trở thành tiêu điểm trong đám người.
Cậu vừa đến, bảo vệ của quảng trường Thời Đại đều đến giúp mở đường, cản người đi đường vây xem ở hai bên, bao quanh cậu đến tận vị trí bày quầy bán hàng mới tản ra, duy trì trật tự hiện trường.
Trong đám đông, người đi đường bị hot search hấp dẫn đến đây nhìn một màn này đều cảm thấy mới lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận