Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 219: Mấy người đến đông vậy đều là mua cá à? (2)

Chương 219: Mấy người đến đông vậy đều là mua cá à? (2)Chương 219: Mấy người đến đông vậy đều là mua cá à? (2)
Cậu mang theo nhiều khách hàng như vậy buôn bán trong khuôn viên của người ta cũng không được tốt cho lắm.
Ông bác và các khách hàng cũ nhìn thấy Lâm Chu đi ra, đều rất vui vẻ.
Ông bác mở rào chắn, mỉm cười chào hỏi với Lâm Chu.
"Còn cá kho cơm rượu không cậu trai trẻ?"
"Còn ạ. Hôm nay còn có cá xông khói và cá rán, bác xem muốn mua loại nào."
Lâm Chu dừng xe mở vung thùng sắt ra, để lộ cá xông khói khác biệt với cá kho cơm rượu bên trong.
"Giá cả sao thế?"
Tiền lương một tháng của ông bác bảo vệ cũng chỉ được có ba nghìn tệ, còn phải trả tiền cho phí sinh hoạt gia đình nên rất ít khi ông tiêu sang như vậy, thế mà lại ăn cá kho cơm rượu năm mươi tệ nửa cân mỗi ngày.
Lúc hệ thống không định giá, Lâm Chu đều căn cứ theo trình độ phức tạp khi chế biến thức ăn, thời gian tổn hao và giá vốn khi chế biến để đặt ra giá bán.
Nhưng sống đến cái tuổi này của ông đều thích uống chút rượu, ngày nào không có món cá kho cơm rượu này, ngày đó đúng là không có tí sức lực nào.
Cho nên dự toán hôm nay chỉ mua nửa cân thôi.
Nhưng nhìn thấy có thêm cá xông khói và cá bột chiên, ông muốn mua toàn bộ thì rõ ràng là túi tiền không cho phép. Hôm qua ông xài một trăm mua một cân cá kho cơm rượu trở về đều bị mắng cho xối xả đây.
Ông bác khó được hào phóng với mình như thế.
"Đều là năm mươi tệ nửa cân."
Nếu không phải mùi vị thật sự rất ngon thì ông bác đúng là không nỡ thật.
"Được ạ."
Lấy giá cả mà phần lớn mọi người có thể chấp nhận, hoặc là giá cả khẽ cắn răng cũng chỉ trả được.
"Mỗi loại hai lạng rưỡi được không?"
Khiến cậu không đến mức làm mua bán lỗ vốn, cũng sẽ không để giá cả quá đắt khiến mọi người ăn không nổi.
"Cuối cùng anh cũng trở về rồi ông chủ, chúng tôi còn tưởng là anh không trở lại cơ."
Lâm Chu bảo các khách hàng chờ một lát rồi cậu gói cho ông bác bảo vệ ba loại khẩu vị cá mỗi loại hai lạng rưỡi, sau đó mới lái xe ba bánh trở lại bãi đất trống cậu bày quầy ban nãy.
Trong số các khách xếp hàng trước đó còn có người chưa bỏ đi, vẫn đứng đó chờ, thấy Lâm Chu trở về thật thì đều thở phào nhẹ nhõm.
Ông bác bảo vệ giúp cậu không ít việc, chuyện này có gì mà không được.
Lâm Chu lại không làm ra chuyện đã hứa trước làm người ta mong đợi rồi lại thất hứa để người thất vọng.
Nghĩ đến trước đó hộ gia đình ở khu dân cư này mua cá ông chủ Lâm làm không bị hạn chế gì cả, muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu là ghen ty cực kỳ.
Đối với việc này, Lâm Chu đã sắp bán ra kinh nghiệm rồi.
Bị khách hàng cũ tìm thấy đã nói lên chắc chắn sẽ không chỉ có một khách hàng cũ đến.
Mỗi loại cá riêng, mỗi người hạn mua một cân.
Các khách hàng cũ vừa vui vẻ lại vừa khổ sở.
Để không cho khách xếp hàng chờ cậu nửa ngày mà không mua được, sau khi cậu thấy Cao Gia Chí thì bắt đầu giới hạn lượng mua.
Bọn họ lại không có cái phúc ấy, thế mà bắt đầu giới hạn lượng mua. Ông chủ Lâm làm trái tim bọn họ tổn thương quái
Còn có người khu dân cư Nam Tân này kín miệng thật đấy!
Đã lâu như vậy rồi mà một chút tin tức cũng không truyền ra ngoài.
Có đồ ăn ngon thế mà bọn họ thật sự không nói ra, còn kéo ông chủ Lâm vào trong khu dân cư để buôn bán.
Thảo nào phải mất tận bốn ngày mới tìm được người.
Cá kho cơm rượu, cá xông khói bán khá ổn, nhưng vẫn thua kém cá bột chiên ngay trước mặt.
Lần trước mấy khách hàng ruột còn chưa ăn gà rán cho đã miệng. Giờ không có gà rán ăn thì ăn cá chiên cũng được!
Cá chiên chỉ dùng cá bột, một nửa là cá câu ngoài tự nhiên, nửa còn lại thì Lâm Chu mua ở chợ, kích thước không giống nhau, có lớn có nhỏ.
Không dễ định giá cho lắm, thôi thì cứ bán theo cân cho nhanh.
Cá bột chiên đến vàng óng xốp giòn được đổ cả vào chậu inox, có lớn có nhỏ, mùi cá chiên rất thơm.
Cách làm cá chiên khá giống với gà rán.
Đều cần ướp sẵn, bọc một lớp bột mỏng bên ngoài trước khi chiên rồi thả vào chảo dầu nóng.
Chỉ là lớp bột này còn ít hơn lớp bột của gà rán trước đó, chỉ có tác dụng khóa chặt mùi vị và hàm lượng nước của thịt cá.
"Ông chủ, tôi muốn mua cá chiên."
Mùi cá bột chiên mới ra lò đã át mất mùi thơm của cá kho cơm rượu và cá xông khói.
Khách hàng phân vân giữa các lựa chọn, không chút do dự chọn cá bột chiên.
Lúc đến lượt mấy khách hàng ruột, tất cả mọi người u oán nhìn Lâm Chu.
"Ông chủ Lâm, anh biết chạy thật đó. Chúng tôi mất bốn ngày mới tìm được anh, thật sự không thể bán cho tôi nhiều cá hơn một tí à?"
Khách hàng này là một người đàn ông to cao, bày ra dáng vẻ hờn dỗi của cô vợ nhỏ làm người ta không nỡ nhìn thẳng luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận