Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 199: Không muốn yêu thầm

Từ khi Điền Kim Hoa đi, Lục Dạ vẫn luôn do Lục Cương Quốc chăm sóc, mới đầu anh ta còn không biết đút cơm, nhưng dưới sự giúp đỡ của Lục Hảo dần dần cũng học được cách chăm sóc con gái thế nào.
Lục Giai Giai không có lòng nào ăn cơm, bây giờ bữa nào cũng có thịt, mỗi một người nhà họ Lục đều trông mong đến giờ ăn cơm.
Đám trẻ vùi đầu và cơm, không một ai ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, chỉ có mẹ Lục là liếc mắt nhìn Lục Giai Giai vài lần.
Ăn cơm xong, cô mang nước đã nấu sẵn vào trong phòng gội đầu, vừa sờ lên đỉnh đầu đã nghĩ đến con sâu béo màu xanh đó, tốc độ gội càng nhanh hơn.
Tắm rửa xong và thay quần áo, cô thoải mái nằm lên giường, trước kia vào giờ này cô đã sớm buồn ngủ rồi, nhưng hôm nay lại cảm thấy vô cùng nóng, sốt ruột đến mức khiến người không ngủ nổi.
Lục Giai Giai nửa ngồi dậy dùng quạt hương bồ quạt gió, cảm thấy không thoải mái, lại ngồi xếp bằng, một cánh tay chống cằm mình.
Cô thích Tiết Ngạn… có khả năng sao?
Lục Giai Giai nghĩ lại những chuyện gần đây, cô phát hiện ra mình vô cùng ỷ lại vào Tiết Ngạn, khi nhìn thấy anh còn thấy hơi vui vẻ.
Đây… đây là thích đi, cô cũng chưa từng yêu ai bao giờ.
Bảy tuổi cô đến hiện đại, khi ấy cơ thể đó chắc hẳn là rơi xuống nước mà chết, cô ở thời hiện đại sống đến mười ba tuổi.
Sau mười ba tuổi về lại thập niên bảy mươi, mà cơ thể ở thời hiện đại của cô lại thành người thực vật, nằm trong bệnh viện suốt ba năm.
Chính vì cô nhiều lần xảy ra chuyện nên cha mẹ ở hiện đại hoàn toàn không cho cô yêu sớm, chỉ sợ cô lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng biến thành cô sống mười mấy năm này hoàn toàn chưa từng yêu ai bao giờ, cũng không biết thích một người sẽ có cảm giác gì.
“Không thể nào, mình không có khả năng thích Tiết Ngạn.” Lục Giai Giai lắc đầu.
Tiết Ngạn đã sớm nói chán ghét cô, cũng từng nói không có hứng thú với cô.
Vậy cô thích Tiết Ngạn chẳng phải là đơn phương hay sao?
Yêu thầm?
Lục Giai Giai ngả đầu nằm lên giường.
Loại chuyện như yêu thầm này quá khổ, mười đúng, chín đúng đều không có kết cục tốt.
Cô không muốn khổ sở thích một người không hề thích mình.
Nhất định phải bóp chết mầm non này!
Phòng bên cạnh, mẹ Lục lăn qua lăn lại không ngủ được, đột nhiên bà ta ngồi dậy vỗ lên người cha Lục: “Ông tỉnh ngay cho tôi.”
“Sao thế?” Cha Lục mơ màng mở mắt.
“Còn sao nữa, ông không nhìn ra hôm nay con gái mất hồn mất vía à.”
Cha Lục lập tức tỉnh táo, chống khuỷu tay ngồi dậy: “Gì cơ? Giai Giai có chỗ nào khó chịu à?”
“Tôi thấy con bé chắc chắn tiếp xúc với Tiết Ngạn đã xảy ra vấn đề gì rồi, hôm nay không biết xảy ra chuyện gì mà cứ mơ mơ màng màng.”
Cha Lục thở phào một hơi nhẹ nhõm, ông ta nhìn mẹ Lục với vẻ vô cùng hiểu thấu: “Tôi thấy bà là sợ con bé thích Tiết Ngạn đúng không?”
Ông ta biết trong lòng vợ mình khó chịu, không chỉ bà ta mà trong lòng ông ta cũng không thoải mái.
Cha Lục trầm giọng bảo: “Không phải bà đã đồng ý cho hai đứa chúng nó ở bên nhau rồi sao?”
“Tôi đồng ý khi nào?” Mẹ Lục trừng mắt: “Tôi chỉ không phản đối Tiết Ngạn theo đuổi Giai Giai, chứ không hề nói nhất định sẽ gả con gái cho cậu ta nhé!”
“Vậy bà nói phải làm sao đây?” Cha Lục bất đắc dĩ, ông ta nhìn tẩu thuốc ở cách đó không xa, lại muốn hút thuốc rồi.
“Dù sao tôi cũng không thể để con gái gả đi sớm như vậy được.”
“…” Cha Lục muốn nói không sớm…
Mấy năm trước còn có mười sáu tuổi kết hôn, nhưng bây giờ quốc gia quy định mười tám tuổi mới được kết hôn, chậm một hai năm, nhưng trên cơ bản mười bảy tuổi đã bắt đầu làm mai rồi.
“Được rồi, duyên phận là chuyện của hai người, còn nữa, con gái nhà mình chưa chắc đã nhìn trúng cậu ta.” Cha Lục vỗ lên lưng mẹ Lục.
Ông ta sống nhiều năm như vậy cũng nhìn ra được con người của Tiết Ngạn này không tồi, mà con gái ông ta chắc hẳn cũng có chút ý đó với Tiết Ngạn.
Nhưng ông ta không dám nói, chỉ sợ vừa nói ra bà vợ nhà mình lại xù lông nhím.

Bạn cần đăng nhập để bình luận