Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 505: Hành động thân mật giữa Lục Thảo và Lục Giai Giai

“Lại ghen rồi.” Lục Giai Giai giơ tay nhéo lỗ tai của Tiết Ngạn: “Em để ý đến anh ta làm gì? Một người chồng tốt như anh vừa có thể kiếm tiền vừa có thể trút giận cho em, còn thương em như vậy, em chỉ để ý đến anh thôi.”
Tai Tiết Ngạn đỏ lên, rõ ràng rất thích nghe lời tâm tình kiểu này, Lục Giai Giai đảo mắt, cuối cùng cũng biết sau này phải dỗ Tiết Ngạn thế nào rồi.
Buổi chiều cô đi làm, Tiết Ngạn ở nhà nấu cơm, đây là lần đầu tiên cô đi làm sau khi kết hôn, thu hút rất nhiều chàng trai trẻ nhìn ngắm.
Sắc mặt của cô hồng hào, ngoại trừ eo đau chân mỏi ra thì cả người càng tinh xảo hơn trước.
Triệu Xã Hội đã hoàn toàn từ bỏ rồi, chỉ là trong lúc nhất thời vẫn chưa bước ra được, anh ta cảm thấy mình cần thời gian bình phục.
Lục Giai Giai vừa ghi chép công điểm xong thì Lục Nghiệp Quốc cũng lái máy kéo về, bên trên chở rất nhiều thôn dân, nhưng bọn họ đều tự vây thành một vòng tròn.
Lục Nghiệp Quốc nhìn Lý Phân với vẻ thấp thỏm.
Lục Giai Giai chớp mắt, đột nhiên trong đầu nghĩ đến một người, cô đi đến cửa, quả nhiên nhìn thấy Lâm Phong đang đỡ La Khinh Khinh.
La Khinh Khinh ở nông trường cải tạo lao động ba tháng, làn da trắng trẻo hơi vàng vọt, đôi mắt dại ra, quần áo cũng tơi tả, thứ duy nhất không thay đổi là nước mắt nói khóc là khóc, hơn nữa còn rơi từng hạt to trông rất ưa nhìn.
Không giống với những người khác, vừa khóc nước mắt lập tức nhem nhuốc khắp mặt, của cô ả thì rơi thẳng theo sườn mặt, nước mắt chỉ hơi chạm vào gò má mà thôi.
Nếu là trước đây không biết đã có bao nhiêu người sẽ bị cô ả đả động, nhưng La Khinh Khinh đã sớm tạo thành danh tiếng rồi.
Lần đầu tiên cô ta cởi áo tìm đàn ông, kết quả thành công kéo cả mình vào luôn.
Ở thời đại này có thể nói là danh tiếng còn xấu hơn cả Lục Thảo.
Lý Phân thấy Lục Nghiệp Quốc liếc mắt nhìn La Khinh Khinh, lập tức quay người đi, Lục Nghiệp Quốc vội vàng giao chìa khóa máy kéo cho Lục Giai Giai: “Em gái, em cầm trước đi, anh đi giải thích với Tiểu Phân đã.”
“Ồ.” Lục Giai Giai nhận lấy.
Lục Nghiệp Quốc nắm cánh tay của Lý Phân: “Em sao thế?”
Anh ta cũng không có gì với La Khinh Khinh cả? Anh ta mới là người bị hại mà.
Lý Phân cũng cảm thấy vừa rồi mình dở hơi quá, nhưng cô ta không thể khống chế được mà gân cô lên hỏi: “Vừa rồi tại sao anh lại nhìn cô ta, có phải hối hận rồi không?”
“Anh hối hận cái gì?” Lục Nghiệp Quốc gấp đến toát mồ hôi: “Cô ta đứng ở đó, anh vừa quay đầu thì liếc qua cô ta, anh cũng không có cách nào mà, anh thích ai em còn không biết sao?”
Sắc mặt của Lý Phân dịu đi, bản thân cô ta cũng cảm thấy mình có hơi vô lý làm loạn.
“Em cũng không thể hối hận đâu đấy, em đã lấy công việc của em gái anh, phải ở bên anh mới được.”
“…” Lý Phân giơ tay nhéo lỗ tai của Lục Nghiệp Quốc: “Lục Nghiệp Quốc, anh nói chuyện sao lại khiến người ghét như thế hả? Lần sau còn không biết nói chuyện nữa thì em sẽ khâu cái miệng anh lại.”
Lục Nghiệp Quốc: “…”
Lục Giai Giai nhìn La Khinh Khinh, La Khinh Khinh cũng nhìn cô.
Lục Giai Giai mặc áo lông màu xanh nhạt, nét mặt tinh xảo, gương mặt nhỏ trắng trẻo lộ hồng, bộ dáng được thương yêu vô cùng.
Thay đổi rồi, Lục Giai Giai đã thay đổi rồi.
La Khinh Khinh nghĩ kỹ, hình như sau khi Lục Giai Giai bị thương trên núi, cả người đã thay đổi.
Cô không còn mất não bám lấy Chân Văn Thanh nữa, biết cãi lại, biết tính kế cô ta, không còn ngu ngốc như ngày xưa nữa.
Cha Lục đạp xe đạp qua, liếc mắt nhìn La Khinh Khinh: “Ba tháng trước vốn dĩ cô phải tới nơi gian khổ hơn, nhưng sau khi thôn đối phương biết chuyện của cô đã không muốn nhận cô nữa, chỗ ở của cô vẫn cần chờ bàn bạc, gần đây cứ ở thôn Tây Thủy trước đã, giống như Lâm Phong, ở chuồng trâu.”
“Đại đội trưởng, ông nói tôi tới đó ở sao?” La Khinh Khinh hơi thở hổn hển, bộ dáng yếu ớt không chịu nổi đả kích.
Cha Lục nhíu mày: “Không phải tôi kêu cô qua đó ở mà là quyết định của bên trên. Lần trước cô phạm lỗi, tôi nể tình cô là một cô gái trẻ, sợ cô bị bắt nạt nên đã xin bên trên rất lâu mới cho cô tiếp tục được ở ký túc xá thanh niên trí thức, nhưng hết lần này đến lần khác, nhân phẩm của cô có vấn đề, đây là yêu cầu của bên trên, tôi cũng không giúp được cô, mau chuyển vào đó đi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận