Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 754: Thi đại học kết thúc 1

Lục Thảo dẫn Tuyết Đoàn đi tới nhà bác gái cả Lục.
Bác gái cả Lục không muốn nhìn thấy đứa con gái này nữa, chỗ nào cũng phiền lòng: “Sao mày lại tới đây nữa vậy?”
“Không phải Văn Thanh tham gia thi đại học rồi sao? Con ở nhà không có việc gì làm.”
Sắc mặt của bác gái cả Lục hòa hoãn: “Văn Thanh ôn tập thế nào rồi?”
Lục Thảo lộ ra nụ cười, trong giọng nói hơi mang vẻ kiêu ngạo: “Anh ấy nói lần này ôn tập không tồi, có xác suất thi đỗ đại học rất cao.”
Chị dâu cả chẳng nói gì cả.
Nhà ai không muốn có một sinh viên đại học, nhưng năm trước Lục Thảo cũng oang oang cái mồm nói Châu Văn Thanh có thể thi đỗ, cô ta cũng đã nhịn rồi.
Nhưng hai vợ chồng này cũng quá biết khoe, hại nhà bọn họ bị chê cười rất lâu.
Mấy năm nay cô ta cũng đã nhìn rõ cả rồi, cho dù sau này Lục Thảo và Châu Văn Thanh có thế nào thì cô ta cũng chẳng quan tâm, quá mất mặt người.
Vốn muốn cho con cái mình thêm một con đường nhưng bây giờ nghĩ lại, vẫn nên để bản thân con tự dốc sức mà làm đi, cho dù Lục Thảo có thể giúp nhưng ở gần cô ta có thể có tương lai lớn gì được?
Chị dâu cả đứng dậy đi về phòng.
Trong nhà còn rất nhiều thứ linh tinh chưa làm, cô ta cũng không có thời gian đâu tiếp đón Lục Thảo, không vội ra ngoài ngay đã coi như nể mặt rồi.
Chị dâu cả vừa đi, chị dâu thứ cũng đi theo.
Lục Thảo vốn tưởng hai chị dâu này sẽ giống như năm ngoái có thái độ ôn hòa với cô ta, không ngờ lại vẫn lạnh lùng như thế.
Cô ta hơi tức giận, liếc mắt tố cáo: “Mẹ, mẹ nhìn chị cả với chị hai đi, bọn họ bị làm sao vậy?”
“Được rồi, mày thế nào thì bản thân mày tự biết.” Bác gái cả Lục cũng lạnh mặt: “Mấy năm này mày sống khó khăn, tao lén giúp mày, mày còn tưởng các chị dâu mày không biết chắc?”
Lục Thảo hé miệng, cô ta cự nự: “Con, con cũng có nói gì đâu, cùng lắm sau này đợi Châu Văn Thanh có bản lĩnh rồi, con lại giúp bọn họ là được chứ gì.”
“Lần này Châu Văn Thanh thật sự có thể thi đỗ sao?” Bác gái cả Lục hơi động lòng.
“Đương nhiên có thể thi đỗ rồi.” Cô ta càng nghĩ càng có tự tin, năm ngoái không đỗ chẳng qua là chưa ôn tập kỹ, năm nay Văn Thanh ôn tập lâu như thế, chắc chắn có thể thi đỗ.”
“Mẹ, Văn Thanh làm việc đồng áng không được nhưng văn chương của anh ấy vô cùng tốt.”
Bác gái cả Lục nghĩ ngợi: “Nói nhiều lời như thế nhưng sao tao nghe nói nó cược với Tiết Ngạn, nếu Tiết Ngạn thi đỗ đại học thì nó phải gọi người ta là cha cơ mà.”
“Thì có gì đâu, mẹ, không phải mẹ thật sự cho rằng Tiết Ngạn có thể thi đỗ đại học đấy chứ?” Lục Thảo cười chế nhạo: “Tiết Ngạn đi học có mấy năm, còn chưa tốt nghiệp cấp hai, nếu đại học dễ đỗ như thế, sao có khả năng có nhiều người như thế thi trượt được.”
Bác gái cả Lục có hơi đăm chiêu.
“Mấy hôm trước con đi theo Châu Văn Thanh đi báo danh, người đông như biển, không phải thanh niên trí thức về quê thì chính là học sinh, Tiết Ngạn lấy cái gì ra so với bọn họ?” Lục Thảo ra sức giẫm đạp Tiết Ngạn.
Trong lòng bác gái cả Lục cũng dâng lên hy vọng: “Tiểu Thảo, Châu Văn Thanh đúng là một người đọc sách, nhưng mấy năm này nhà chúng ta cũng đã giúp mày rồi, nếu sau này tụi bây thật sự có bản lĩnh, cũng giúp các anh các chị một chút, đừng so đo với bọn họ.”
Lục Thảo lẩm bẩm: “Đến khi ấy lại nói sau đi, mẹ, mẹ yên tâm, cho dù quan hệ giữa con với các anh các chị không tốt nhưng chắc chắn sẽ hiếu thuận cha với mẹ mà.”
Lời này khiến trong lòng bác gái cả Lục rất ấm áp.
Bà ta với mẹ Lục là chị em dâu, mẹ Lục sinh được một đứa con gái có bản lĩnh, còn có một đứa con trai tòng quân làm đoàn trưởng.
Bà ta vẫn hy vọng có một người có thể khiến mình nở mày nở mặt.

Lục Nghiệp Quốc mang một bình nước ô mai mát lạnh nhỏ chạy tới: “Em gái, anh mua về rồi.”
Thời tiết quá nóng nực, nóng đến mức người không có tinh thần gì, cho dù ngồi dưới đại thụ không nhúc nhích thì sau lưng áo vẫn ướt nhẹp, Lục Giai Giai duỗi tay nhận lấy, rót vào cốc mình, nhấp một ngụm, sau đó uống một hớp to.
“Anh tư, anh cũng uống đi.” Lục Giai Giai đưa siêu nước quân dụng cho Lục Nghiệp Quốc.
Anh ta uống ừng ực vài hớp liền: “Thật là sảng khoái quá.”
Anh ta lau miệng, vẻ mặt lo lắng: “Trường thi đông người như thế, thời tiết lại nóng như vậy, liệu có ảnh hưởng tới việc vợ anh phát huy không?”
“Yên tâm đi, cố gắng lâu như thế, cũng sẽ có…”
Lục Giai Giai còn chưa nói xong thì thấy bên trong trường thi có người được đỡ ra ngoài.
Hai anh em đồng loạt trừng to mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận