Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 351: Hay là nói trong này có gì đó mờ ám

Cô ta lạnh lùng nhìn bác cả Lục: “Các người chính là người nhà họ Lục sao? Tới vừa đúng lúc, các người có biết vừa rồi Lục Thảo đã nói gì không hả, vừa rồi cô ta ở trước mặt nhiều người như vậy sỉ nhục quân nhân, vũ nhục người nhà quân nhân. Người nhà họ Lục các người cũng thật lợi hại, ngày thường dạy dỗ con gái như vậy sao? Hay là bình thường người nhà họ Lục các người cũng như thế, không phải có câu nói này rất đúng sao, thượng bất chính hạ tắc loạn, tôi thấy thật sự cần để quốc gia điều tra một chút đấy.”
Người phụ nữ trẻ tuổi ăn nói sắc bén, trực tiếp đâm một nhát thật mạnh khiến sắc mặt của bác cả Lục và bác gái cả Lục đều trắng bệch.
Bác gái cả Lục nhìn Lục Thảo dựa trong lòng bà ta với vẻ khó tin, bà ta đột nhiên đẩy người ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vừa rồi mày ăn nói lung tung gì thế?”
Lục Thảo vừa khóc vừa lắc đầu, ngày thường cô ta lén chửi người thành thói quen rồi, không ngờ lần này lại tạo thành hậu quả nghiêm trọng như thế.
Sắc mặt của mẹ Lục ở một bên cũng thay đổi, bà ta không ngờ Lục Thảo lại tự tìm đường chết như thế.
Bản thân cô ta tự tìm đường chết cũng không sao, mẹ Lục chỉ sợ cô ta làm liên lụy đến cha Lục, thậm chí là đến đứa con trai thứ ba vào sinh ra tử ở bên ngoài.
Liên lụy đến lập trường chính trị khiến bác cả Lục lập tức luống cuống tay chân.
“Còn nữa, tôi nghe nói chú hai của Lục Thảo là đại đội trưởng của thôn Tây Thủy các người, thật đúng là nực cười, người nhà cán bộ như các người chỉ có chút giác ngộ như vậy thôi sao? Hay là nói trong này có gì đó mờ ám, người nhà họ Lục các người đã sớm khoa trương quen rồi hả?”
Người phụ nữ trẻ tuổi vừa há miệng đã định kéo theo cả phòng hai nhà họ Lục, mẹ Lục nghe mà lửa giận bùng lên.
Ngày thường cha Lục cẩn trọng, chưa bao giờ từng bắt nạt ai cả, cũng từng giúp riêng không ít người, không ngờ đến hôm nay lại vì Lục Thảo mà rước phải phiền phức lớn như thế.
Lục Giai Giai nhíu chặt mày, lời mà người phụ nữ trẻ tuổi trước mặt này nói ra vừa nghe rất có lý, nhưng nghĩ cẩn thận cũng khó tránh khỏi quá trớn rồi.
Người phụ nữ trẻ tuổi vừa nói xong, dư luận gần như hoàn toàn nghiêng về phía nhà họ Trương.
Vẽ đường cho hươu chạy gì đó, Lục Thiết Quốc thân là đại đội trưởng chỉ sợ cũng không phải thứ gì tốt đẹp, chắc hẳn nên điều tra một chút.
Bác cả Lục không ngờ chuyện này sẽ liên lụy đến em trai mình, trong lòng hoảng loạn sợ hãi, nghĩ đến mấy chuyện từng trải qua vài năm trước mà mặt mày đỏ tía tai muốn giải thích.
Nhưng tới nói lui đều chỉ khiến mọi người nghe được đại khái hai câu có nghĩa.
“Không phải như vậy…”
“Các người hiểu lầm rồi…”
Trên trán mẹ Lục nổi giận xanh, hé miệng muốn phản kích, mùi thuốc súng quanh bà ta nồng nặc, Lục Giai Giai kéo áo bà ta, chuẩn bị giành trước một bước ra trận.
“Xin hỏi chị dâu này là người nhà họ Trương sao?” Lục Giai Giai đứng sau mẹ Lục ngoan ngoãn hỏi.
Người phụ nữ trẻ tuổi nhìn về phía cô: “Tôi là chị câu cả của nhà họ Trương.”
“Chị cả Trương có khả năng không biết sản lượng năm nay của thôn Tây Thủy chúng tôi xếp thứ hai trong mấy thôn quanh đây, bố… cha tôi mấy ngày trước từng được khen trước mặt mọi người, nếu ông ấy làm ra chuyện gì không tốt, chị cho rằng lãnh đạo bên trên sẽ bỏ qua cho ông ấy sao? Quần chúng bên dưới cũng sẽ báo cáo đi, cha tôi hết lòng hết sức vì người trong thôn, ông ấy không nên bị nói xấu!”
Gương mặt nhỏ của Lục Giai Giai mới đầu còn cười rất ngọt ngào, nhưng qua mỗi một câu nói nụ cười cũng dần biến mất, nói đến cuối cùng sắc mặt đã hoàn toàn lạnh băng, bầu không khí gần như lạnh đến âm độ.
Chuyện của Lục Thảo bọn họ chẳng muốn quản, nhưng vô duyên vô cớ liên lụy đến nhà bọn họ vậy thì có hơi không ổn rồi.
Chị cả Trương lạnh lùng trào phúng: “Không phải Lục Thảo là cháu gái của ông ta hay sao? Lục Thảo há miệng đã sỉ nhục người nhà quân nhân, nói không chừng là vì ở nhà đã nghe quen rồi.”
Lục Giai Giai cười một tiếng, cô nâng mí mắt: “Nếu như chị cả Trương nói như vậy, vậy tôi cũng có rất nhiều lời muốn nói đấy, tôi nghe nói chú út nhà họ Trương làm người hình như cũng chẳng ra làm sao, tuy anh cả và anh trai phía trên rất tốt, nhưng chú ba lại ham ăn lười làm, làm người cũng không đường hoàng được bao nhiêu, chú ba nhà các người có phải cũng đại diện cho nhân phẩm của nhà họ Trương các người hay không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận