Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 681: Sự trả thù của nhà họ Lục 2

“Nhà thằng cả, công việc của Ái Quốc là con gái mẹ cho đúng không, còn cả Tiểu Phân, trong lòng tụi bây đều hẳn hiểu rõ.” Mẹ Lục biết Tiết Ngạn là một người không đơn giản, hiển nhiên hy vọng nhà con trai có thể được hưởng ké theo: “Bà đây sống nhiều năm như thế, nhìn người rất chuẩn, tụi bây chỉ cần tốt với Giai Giai thì Tiết Ngạn sẽ tốt với tụi bây, dù sao sau này cũng không thiếu của tụi bây.”
“Suy cho cùng bây giờ Giai Giai cũng đã gả đi rồi, nói một câu khó nghe chính là người của hai nhà, bây không đánh đổi, đợi sau này không cần tụi bây nữa, tụi bây có nhớ thế nào cũng còn tác dụng sao?”
“Thục Vân, Tiểu Phân, cũng không phải mẹ muốn tụi bây lấy lòng bọn họ, tình cảm cũng phải xuất phát từ hai phía, bây nhìn con gái mẹ tốt với tụi bây cũng là thật lòng, trong nhà có chuyện, có lần nào nó không giúp đâu.”

Ngày tháng Trương Thục Vân sống ở nhà họ Lục dài, cô ta đã sớm nhìn rõ đi theo Lục Giai Giai mới có thịt ăn.
Còn nữa, giúp cô em chồng thì mẹ chồng vui vẻ, cha chồng vui vẻ, tất cả mọi người đều vui vẻ, cũng không tổn thất gì cả, vậy tại sao không làm?
Trương Thục Vân nhanh chóng gật đầu: “Mẹ cứ yên tâm đi, những lời mẹ nói con đều hiểu cả.”
Lý Phân cũng gật đầu, Lục Giai Giai tốt với cô ta, trong lòng cô ta đều nhớ hết.
Huống chi tính cách của cô ta với Lục Giai Giai hợp nhau, cô ta bị bắt nạt, không phải Lục Giai Giai cũng giúp cô ta như thế hay sao?
Nếu chỉ trông mong người khác giúp mình, lúc người khác xảy ra chuyện mà không giúp, vậy mối quan hệ này sớm muộn gì cũng tan.
“Về hết cả đi.” Mẹ Lục dọn dẹp một chút rồi đi ra ngoài, bà ta lại quay đầu: “Đúng rồi, Song Song cũng sắp có thể uống sữa mạch nha rồi, Giai Giai kêu mẹ tặng một hộp qua đây, tối mẹ về nhà sẽ mang cho tụi bây.”
“Mẹ, sữa mạch nha đắt lắm, bỏ đi.”
“Có gì đâu? Đều là trẻ con, đồ tốt nên uống vẫn phải uống.”
Lý Phân ngại ngùng: “Hay là bọn con trả tiền, dù sao bây giờ sữa mạch nha cũng không dễ mua, coi như là cảm ơn Giai Giai.”
Mẹ Lục nghĩ ngợi: “Vậy cũng được, con bỏ bốn, năm đồng là được, nhiều hơn con gái mẹ cũng không lấy.”
Bọn họ cũng quá chiếm lời rồi. Lý Phân còn muốn nói gì đó nhưng bị mẹ Lục chặn lại: “Cứ như vậy đi.”
Mẹ Lục đi ra khỏi cửa nhìn thấy Trịnh Tú Liên đang cho gà ăn, bà ta vốn cũng muốn nhắc nhở vài câu nhưng nghĩ lại.
Nếu như bây giờ bà ta nói, cực giống bà ta đang ám chỉ đứa con dâu thứ hai không giúp đỡ, để tránh hiểu lầm, mẹ Lục quay người rời đi.
Trương Thục Vân cũng không ghen tỵ vì Lục Giai Giai cho Lý Phân sữa mạch nha, đồ của người ta muốn cho ai thì cho, còn nữa, Song Song vẫn là một đứa trẻ, đều là chuyện nên làm cả thôi.
Cô ta lấy gà xông khói từ trong phòng đi ra ngoài, muốn ăn thế nào, dù sao thứ này có thể để trong hầm ngầm một thời gian rất dài.
Thạch Đầu kích động chạy tới: “Mẹ, cô út lại tặng thịt gà sao? Hôm nay có thể ăn thịt rồi sao?”
“Hôm qua mới ăn, hôm nay ăn cục cứt.” Trương Thục Vân quay đầu nhìn Thạch Đầu với vẻ mặt không cảm xúc: “Cái này để lại.”
Lý Phân cũng cầm gà xông khói về nhà mình. Lục Nghiệp Quốc làm việc vất vả, cô ta dự định từ từ bồi bổ cơ thể cho chồng mình.
Song Song đã tỉnh, nhìn thấy Lý Phân là kêu a a, cô ta đi qua, vui vẻ sờ vào trán con gái: “Song Song.”
Lục Giai Giai đi làm về mới biết La Khinh Khinh rớt vào hố xí, tức quá phát bệnh, cô lén nói với Tiết Ngạn: “Cho cô ta lòng dạ bất chính, người phụ nữ này chưa từng làm chuyện tốt.”
“Ừm.” Tiết Ngạn sờ lên cái đầu nhỏ của Lục Giai Giai: “Buổi trưa muốn ăn gì?”
“Sao anh không có phản ứng gì thế?” Lục Giai Giai khó hiểu, đôi mắt của cô di chuyển: “Chuyện này không phải do anh làm đấy chứ?”
Tiết Ngạn lắc đầu, cũng không muốn giấu cô: “Là chị cả và chị tư làm, mẹ giúp em sắp xếp.”
“Hả?” Lục Giai Giai sững sờ.
Tiết Ngạn thấp giọng: “Không phải em lo lắng sau khi vụ mùa qua đi, người trong nhà không đủ khí huyết hay sao? Vừa vặn lại tìm cái cớ làm gà xông khói cho bọn họ, có thể bồi bổ.”
Loại việc nhỏ này, anh có thể cho Tiết Dương và Tiết Khiêm làm.
Sở dĩ giao cho người nhà họ Lục, một mặt là vì bọn họ đều là phụ nữ, một mặt khác là có thể danh chính ngôn thuận tặng ít đồ cho bọn họ.
Lục Giai Giai nhào tới ôm Tiết Ngạn, ngẩng đầu, tung ra lời ngọt ngào không ngừng: “Anh thật sự là đối tượng tốt nhất trên đời.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận