Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 262: Bánh bao

Lục Giai Giai cười ngoan ngoãn: “Bác cả đối xử tốt với cháu như thế, mấy việc này đều là chuyện cháu nên làm thôi ạ, còn nữa, chỉ là một cái bánh bao mà thôi, đợi sau này cháu có bản lĩnh sẽ mua đồ ăn ngon hơn cho bác cả.”
Mẹ Lục có hơi đau lòng, nhưng gia đình bác gái cả Lục quả thật đối xử với bọn họ không tồi, lời cũng đã nói đến mức này rồi, chỉ có thể ra sức cày độ hảo cảm cho con gái nhà mình thôi: “Chị cả, con bé nhà tôi lòng dạ khá thực tế, ai tốt với nó thì nó đều nhớ hết trong lòng, trước đây không có bản lĩnh nhưng bây giờ đã có bản lĩnh rồi, chị cứ nhận đi, còn nữa, quan hệ giữa hai nhà chúng ta tốt như thế, chị coi con gái tôi như con gái ruột của chị, cầm mấy cái bánh bao không phải là nên hay sao?”
Lục Giai Giai cũng không nói thêm lời gì khác mà lấy ba cái bánh bao từ trong đó ra, đưa cho bác gái cả Lục và hai bà chị dâu họ.
Bánh bao to vừa trắng vừa bự, tản ra mùi hương ngây ngất.
Bản thân bọn họ cũng không phải người thích chiếm lời, bây giờ đột nhiên nhận hai cái bánh bao của Lục Giai Giai khiến tay chân hơi luống cuống.
Nghĩ lại thì bọn họ cũng chưa từng giúp cô làm việc gì, không ngờ cô lại nghĩ đến bọn họ.
Lục Giai Giai chia bánh bao xong: “Bác cả, chị dâu, hôm nay cháu hơi mệt nên xin phép về nhà trước.”
“Mau về nghỉ ngơi đi!” Bác gái cả Lục vội vàng bảo.
Mẹ Lục nói: “Vậy chị cả, tôi cũng về trước nhé, mọi người cứ tự nhiên.”
Lục Giai Giai và mẹ Lục về nhà, mẹ Lục lại tiếc rẻ ba cái bánh bao đó.
“Con đó, cũng quá thực tế rồi, cứ ngây ngô để người bắt nạt.” Mẹ Lục duỗi tay cẩn thận cầm năm cái bánh bao còn thừa: “Con nói xem con mua nhiều bánh bao như thế làm gì? Lãng phí quá.”
“Không lãng phí đâu ạ, tối nay mọi người đều ăn, dù sao chúng ta cũng không thiếu thịt, đều ăn thức ăn tươi hết.”
Khóe môi của cô hơi cong lên, tầm nhìn liếc về phía nhà bác gái cả Lục.
Mỗi một cái bánh bao đều sẽ phát huy tác dụng của nó, Lục Giai Giai cảm thấy không hề lãng phí chút nào.
Lục Thảo tay không về nhà, vừa vào đến nhà đã ngửi thấy mùi thịt, cháu trai cháu gái trong nhà cầm nửa miếng bánh bao nhỏ trong tay ăn.
Bọn họ trông thấy Lục Thảo trở về, đôi mắt đều sáng ngời, chạy nhanh đến bên cạnh cô ta: “Cô út, cô có mang bánh bao về cho Tiểu Xuân không?”
Lục Thảo: …”
Hai bà chị dâu cũng dựng thẳng lỗ tai lên nghe, bọn họ tự cho rằng mình không tốt với Lục Thảo bao nhiêu nhưng tuyệt đối cũng không kém.
Cô em chồng nhà bên còn nỡ mua bánh bao cho bọn họ, vậy em chồng ruột của mình hẳn cũng sẽ mang chút đồ về cho đám trẻ chứ.
Lục Thảo lắc đầu: “Không có.”
Sắc mặt của hai bà chị dâu lập tức khó coi.
Bọn họ đi hỏi thăm khắp nơi vì chuyện của Lục Thảo, hết lòng hết sức chuẩn bị đồ đạc, nhưng không ngờ đối phương lại không nghĩ đến bọn họ một chút nào cả.
Sắc mặt của bác gái cả Lục cũng rất kém, cảm thấy Lục Thảo là do ông trời phái xuống để khắc bà ta.
Chị dâu cả chán ghét Lục Thảo, cố tình chia một miếng bánh bao nhỏ cho đối phương: “Em gái, có muốn nếm thử bánh bao mà Giai Giai tặng không?”
Lục Thảo lạnh lùng nhìn, cái bánh bao này vốn là cô ta mua, bây giờ lại bị Lục Giai Giai coi thành thành nhân tình tặng cho nhà cô ta.
Lợi ích đều để Lục Giai Giai chiếm sạch, Lục Thảo không nhịn được mà điên lên.
Đây vốn chính là bánh bao của cô ta, dựa vào cái gì cô ta không ăn?
Lục Thảo tóm lấy miếng bánh bao nhỏ trong tay chị cả Lục rồi nhét thẳng vào miệng mình.
Bác gái cả Lục: “…”
Chị cả: “…”
Chị hai: “…”
Hai bà chị dâu hoàn toàn lạnh mặt, bọn họ gặp phải cô em chồng như vậy đúng là xúi quẩy tám đời mà.
Bác gái cả Lục cũng thành công bị chọc giận, chuyện xem mắt vẫn chưa qua lại rước thêm việc cho bà ta nữa.
Bà ta liếc nhìn xung quanh rồi cầm một cành liễu lên, nổi giận đùng đùng quất vào mông Lục Thảo: “Cái thứ khốn nạn nhà mày, bà đây thật sự nuôi mày uổng phí mà.”
Nghĩ đến Lục Giai Giai vừa ngoan ngoãn vừa hiểu chuyện nhà bên, đôi mắt của bác gái cả Lục ghen tị đến đỏ ngầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận