Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 362: Có quan hệ với Tôn Thành Trúc không

Trước đây cô ta toàn dùng sự khinh thường để xa lánh những người có thành phần kém, nhưng Tiết Ngạn đã cứu cô ta một mạng, cô ta không thể dùng cách này để lại bảo vệ bản thân được.
Đúng rồi, anh trai, kêu anh giải quyết, cô ta sẽ báo đáp Tiết Ngạn nhưng chắc chắn sẽ không tiếp xúc với anh nữa.
Bên này, Lục Giai Giai còn chưa kịp chất vấn Tiết Ngạn thì anh đã mở miệng trước: “Em quen cô ta? Có phải bọn họ… có quan hệ với Tôn Thành Trúc không?”
Vài năm trước, người khác giới có quan hệ thân thiết nhất với Lục Giai Giai là Tôn Thành Trúc, Tiết Ngạn ngoài mặt không để ý nhưng bây giờ điều kiện của Tôn Thành Trúc quả thật ưu tú hơn anh, gia đình và thành phần đều mạnh hơn anh. Tiết Ngạn sợ một ngày nào đó Lục Giai Giai nghĩ thông rồi sẽ không cần anh nữa.
Lục Giai Giai hơi dừng lại, cũng không hề giấu diếm chút nào mà đáp: “Tôn Chấn Hưng là anh họ của Tôn Thành Trúc, ông nội của bọn họ là anh em của nhau, quan hệ bình thường thôi.”
Khi đó Tôn Thành Trúc vô cùng thích bắt nạt cô, cả ngày kêu cô chạy qua chạy lại mua đồ, lúc ấy vốn đã không được ăn no lại vì vận động quá nhiều nên cô thường xuyên hoa mắt chóng mặt.
Cô nghĩ ngợi: “Em đã quên mất lần đầu tiên gặp anh ta là khi nào rồi, vì Tôn Thành Trúc nên em cũng không có ấn tượng gì tốt về người bên cạnh anh ta.”
“Anh ta quả thật có rất nhiều khuyết điểm.” Tiết Ngạn mấp máy môi, vẻ âm u che giấu trong đáy mắt tản đi, anh quay mặt đi, nghiêm túc phân tích: “Người như anh ta quả thật rất cứng ngắc, đa nghi, quá chính trực nhưng rất dễ khiến người khác rơi vào hiểm cảnh.
“…”
Giọng điệu của Tiết Ngạn rất nghiêm túc, đánh giá của anh cũng không hề hoàn toàn vô lý.
Tôn Chấn Hưng triệt phá cứ điểm của Xà Đầu Cương chắc hẳn cũng đoán được người nhà của anh ta sẽ bị báo thù, nhưng anh ta vì không để người khác nói mình làm việc thiên tư nên cũng không có phái cấp dưới đặc biệt tới bảo vệ người thân của mình.
Suy nghĩ nhỏ nhen của Tiết Ngạn nhảy ra: “Sau này em cách anh ta xa một chút, bớt cho bị liên lụy.”
“… Không nói cái này nữa.” Lục Giai Giai nắm chặt cái chăn trên giường, sáp lại gần Tiết Ngạn với vẻ mặt bất mãn: “Vậy anh nói cho em biết, anh đã cứu Tôn Nam Nam thế nào, em nói với anh, con người Tôn Nam Nam này khá hung dữ, trước đây khi hai người bọn em ở đoàn văn công, cô ta cứ như thuốc nổ ấy, chỉ hận không thể nổ uỳnh uỳnh bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ cô ta nói chuyện với anh dịu dàng như vậy, có phải đã nhìn trúng anh rồi không?”
“…” Tiết Ngạn mím môi, khóe môi hơi nhếch lên lộ ra suy nghĩ của anh, anh lắc đầu.
Nhưng Lục Giai Giai cũng không tin, cô kéo chăn về phía mình, cái chăn vốn đắp đến hông Tiết Ngạn, bây giờ trực tiếp trượt xuống bắp đùi.
Tiết Ngạn thấy Lục Giai Giai lườm mình, không những không sốt ruột mà đáy mắt còn hiện lên vẻ ấm áp, cố tình kéo chăn về phía mình.
Lục Giai Giai thấy anh còn dám phản kháng, lại ra sức kéo về phía mình, Tiết Ngạn rõ ràng khỏe hơn Lục Giai Giai rất nhiều nhưng cứ cố tình chỉ dùng một chút sức nhỏ bé, còn nắm một chút thả lỏng một chút.
Chăn trên tay Lục Giai Giai bị kéo đi, cô càng dùng sức kéo nó lại hơn.
Kéo tới kéo lui như vậy hai người giống như đang tán tỉnh nhau vậy.
Người đàn ông giả ngủ nằm ở giường bên cạnh: “…”
Lục Giai Giai dùng sức giật cái chăn đến cẳng chân Tiết Ngạn: “Sao anh không nói?”
“Cô ta không có khả năng nhìn trúng anh đâu.” Tiết Ngạn duỗi đầu ngón tay kẹp cái chăn: “Ở độ tuổi này của Tôn Nam Nam chắc hẳn đã có người mình thích rồi.”
Lục Giai Giai cũng không biết tất cả những chuyện này đều đã được Tiết Ngạn tính toán sẵn, anh cũng không dám cho cô biết sự thật, chỉ sợ Lục Giai Giai bị dọa sợ, hất tay không cần anh nữa.
“Sao anh biết cô ta có người mình thích? Không phải đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau sao?”
“Cô ta thấy anh thì cung kính, ánh mắt không mang chút tâm tư gì cả, nếu như thật sự có ý với anh thì vừa rồi sẽ không đi đâu.”
“…” Tay Lục Giai Giai vẫn nắm cái chăn, nghĩ Tiết Ngạn cũng biết đoán lòng người quá.
Lúc này, một giọng nói trầm thấp nổ tung bên tai cô.
“Giai Giai, con đang làm gì?”
Lục Giai Giai giật mình lập tức buông chăn ra, quay đầu nhìn thấy cha Lục.
Sau lưng cha Lục còn có viên cảnh sát và cha Tiết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận