Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 870: Anh có biết xấu hổ không hả

Lâm Phong vừa vào đã đánh Châu Văn Thanh một quyền, anh ta nổi giận đùng đùng: “Châu Văn Thanh, anh có biết xấu hổ không hả? Chúng ta cùng nhau về quê, cùng nhau làm việc, nói thế nào cũng tính là anh em, vậy mà anh lại làm loại chuyện này với vợ tôi!”
Nhân viên công tác sững sờ, không phải Châu Văn Thanh này nói anh ta không biết bên nữ đã kết hôn rồi sao? Bây giờ nhìn tình hình rõ ràng là biết.
Hai mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào Châu Văn Thanh, trong lòng hiểu rõ đây chính là tên đan ông gian xảo giỏi nói dối.
Châu Văn Thanh lắc đầu, anh ta điên cuồng nói: “Không phải như vậy, anh ta đang nói dối, tôi hoàn toàn không biết anh ta.”
La Khinh Khinh và Châu Văn Thanh cá mè một lứa, đều muốn đẩy sạch trách nhiệm lên người đối phương, hai tay cô ta đan vào nhau, cúi đầu khóc đau đớn, nước mắt thấm ướt cả khăn sa: “Là Châu Văn Thanh, anh ta nói mình thích tôi, tôi không muốn, anh ta lại uy hiếp tôi nếu tôi không tới khách sạn với anh ta thì anh ta sẽ hủy hoại danh tiếng của tôi, nói ra chuyện trước đây tôi từng đầu cơ trục lợi.”
Cô ả lại nhanh chóng nhấn mạnh: “Nhưng chuyện tôi từng đầu cơ trục lợi cũng đã chịu sự trừng phạt rồi.”
Bây giờ buôn bán đã hợp pháp, quả thật không tính là chuyện lớn gì, nhân viên công tác nữ không hiểu: “Là vì cô đã từng đầu cơ trục lợi nên cô theo anh ta đi khách sạn?”
“Tôi sợ.” Hai vai La Khinh Khinh run lên: “Tôi sợ trường học sẽ đuổi tôi, tôi sợ quá cho nên mới bị anh ta uy hiếp…”
Hai người ra sức giảo biện, muốn bảo vệ nghiệp học của bản thân và tương lai của mình.
Nhưng bọn họ còn chưa ra khỏi chỗ tạm giam thì trong cột báo chí đã dán mấy tờ giấy.
[Châu Văn Thanh viện văn học, lúc về quê trốn tránh việc đồng áng, buổi tối hẹn con gái trong thôn vào rừng cây, quần áo không chỉnh tề, bị bắt tại trận, sau khi kết hôn…]
[La Khinh Khinh học viện thiết kế, về quê trốn tránh việc đồng áng, đầu cơ trục lợi bị bắt, sau đó tự động cởi áo vu hại đàn ông trong thôn, bị bắt ngay tại trận, giam ba tháng…]
Không chỉ chuyện bẩn thỉu mà hai người từng làm trước đây bị bại lộ mà ngay cả chuyện quan hệ nam nữ bất chính bây giờ cũng bị viết ra.
Tin đồn truyền đi rộng rãi nhất, rất nhanh sự tích của Châu Văn Thanh và La Khinh Khinh đã truyền khắp trường học.
Bây giờ người quen nhìn thấy đều không hỏi: “Bạn đã ăn cơm chưa?”
Mà là hỏi: “Bạn biết chuyện của Châu Văn Thanh với La Khinh Khinh chưa?”
Giông tố lớn như thế rất nhanh đã kinh động đến trường học, bọn họ bắt đầu xác minh thật giả.
Lục Thảo đã một ngày không gặp được Châu Văn Thanh, cô ta chạy tới trường học tìm người.

Buổi chiều, bầu trời xanh thẳm, không một gợn mây.
Lục Thảo chạy đến rất nhiều chỗ nhưng có thế nào cũng không tìm được Châu Văn Thanh, còn tưởng anh ta đang trốn mình.
Cô ta không nhịn được mà vẻ mặt dữ tợn.
Bây giờ Châu Văn Thanh đã có bản lĩnh, chắc chắn muốn vứt bỏ cô ta, cho rằng trốn mất dạng thì sẽ không sao chắc?
Đừng có mơ, cùng lắm thì chết cùng nhau, cô ta sẽ nói hết toàn bộ những chuyện mà Châu Văn Thanh từng làm ở thôn Tây Thủy ra.
Lục Thảo đã nghĩ xong kế hoạch lớn sau này, cô ta muốn cắm rễ ở thủ đô, mỗi ngày ăn món ngon nhất, mặc đồ đẹp nhất.
Châu Văn Thanh thi đỗ đại học, cô ta không thể chiếm lời miễn phí của anh ta được, đợi anh ta vừa tốt nghiệp nhất định phải kết hôn lại.
Trong lúc vô tình Lục Thảo đi qua cột báo, thấy rất nhiều bạn học chen chúc ở đó, cô ta cũng tò mò đi qua nhìn.
Nhưng cô ta không biết chữ, lại nhàm chán rời đi, đi được vài bước, thấy nơi này đông người, Lục Thảo mới túm lấy một nam sinh hỏi: “Anh có thấy Châu Văn Thanh ở đâu không?”
“Châu Văn Thanh!” Nam sinh nhìn cô ta: “Cô tìm anh ta làm gì?”
“Tôi… tôi là vợ của anh ta.”
“”Vợ? Châu Văn Thanh là bạn học cùng khóa này với chúng tôi, không nên đã kết hôn mới đúng.”
“… Chúng tôi đã ly hôn rồi.”
“Tôi biết rồi, không phải cô là người được viết trên cột báo đó, đêm hôm khuya khoắt chui vào rừng cây với anh ta đấy chứ!”
“Cái gì… chui vào rừng cây cái gì?” Lục Thảo lập tức ngây người, cô ta cảm giác có gì đó đã mất khống chế, trong lòng hơi hoảng hốt.
Cô ta không hiểu làm sao mấy người này lại biết chuyện của cô ta và Châu Văn Thanh nữa.
“Đừng giả bộ nữa, trên cột bên đó viết cả rồi, các cô là vì bị bắt ngay tại trận cho nên mới kết hôn.” Bây giờ rất coi trọng tác phong nam nữ, chưa kết hôn đã làm loại chuyện này sẽ khiến người khinh thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận