Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 328: Người nhà họ Trương tới 3

“Ngày mai mẹ sẽ vào thị trấn gửi mấy thứ này cho anh ba con, lại nướng thêm mấy cái bánh nữa.” Mẹ Lục vừa nói vừa gói đồ, mới quay đầu lại đã thấy Lục Giai Giai cũng đang tự đựng một hộp.
“Làm gì thế?” Mẹ Lục hỏi.
Lục Giai Giai rất thẳng lưng: “Cho Tiết Ngạn nếm thử ạ.”
Cô cố gắng đúng lý hợp tình: “Con đã giúp mẹ nhóm lửa rồi.”
Mẹ Lục: “…”
Tim bà ta thắt lại vài giây, vừa định mở miệng thì nhà bên truyền tới tiếng chửi mắng, thấp thoáng còn nghe thấy tiếng nức nở của Lục Thảo: “Dù sao mẹ cũng biết cả rồi, vậy con cũng không giấu nữa, con muốn ở bên Châu Văn Thanh đấy.”

Lúc này, nhà bên cạnh loạn như cào cào, trên đất đầy đồ vỡ, cành liễu dựa bên tường cũng đổ xuống đất, ngay cả cái ghế nhỏ ngày thường quý trọng cũng nằm ngang trên đất.
Bác gái cả Lục chỉ vào Lục Thảo, gân xanh trên cổ nổi lên, trên gương mặt vàng như nến ngày trước lộ ra màu đỏ giận dữ: “Mày nói đi, rốt cuộc mày với tên Châu Văn Thanh đó được bao lâu rồi? Chúng mày bắt đầu từ khi nào hả?”
Bà ta phát hiện ra trứng gà trong nhà thiếu đi còn tưởng là gà không đẻ được, nhưng không ngờ đều bị cái thứ lòng dạ đen tối này mang cho Châu Văn Thanh ăn.
Lục Thảo rụt người lại, nhìn bác gái cả Lục cầm gậy với vẻ sợ sệt, cô ta khịt mũi, không dám nói tiếng nào.
“Mày có nói không, rốt cuộc mày có nói không?” Bác gái cả Lục trực tiếp cầm gậy đánh thật mạnh, bây giờ bà ta đã tức phát điên lên rồi, hoàn toàn không quan tâm đánh vào đâu nữa.
Lục Thảo bị đánh kêu oai oái nhưng vẫn kiềm chế không nói ra, thẳng đến khi bị bác gái cả Lục đá ngã lăn ra đất.
Mặt cô ta đập xuống đất, bùn đất và nước mắt trộn vào nhau ướt nhẹp một mảng, mũi cũng vì đập xuống đất mà chảy máu.
Lục Thảo thấy bác gái cả Lục có xu thế không đánh chết mình thì không dừng, vừa sợ hãi giơ cánh tay lên che đầu, vừa híp mắt khóc: “Mẹ, mẹ đừng đánh nữa, con nói, con nói còn không được hay sao?”
Bác gái cả Lục đã mất lý trí, bà ta trừng mắt nhìn Lục Thảo với vẻ hung dữ: “Tốt nhất mày nên giải thích thành thật với tao, bằng không hôm nay bà mày sẽ đánh chết mày ở nhà.”
Lục Thảo lau máu mũi, toàn bộ gương mặt bẩn đến mức không thấy được gì, bác gái cả Lục dịch sang một bên với vẻ chán ghét: “Nói mau!”
“Bọn con… bọn con đã bên nhau gần một tháng rồi.” Lục Thảo quan sát vẻ mặt của bác gái cả Lục cẩn thận: “Văn Thanh đã nói rồi, anh ấy thích con, anh ấy chỉ thích mình con thôi, mẹ, hai người bọn con thật lòng yêu nhau, mẹ cho bọn con bên nhau đi!”
Bác gái cả Lục giơ tay xoa huyệt thái dương, cảm thấy trời đất chao đảo hết rồi, chị dâu cả vội vàng đỡ mẹ chồng: “Mẹ ơi, mẹ sao thế này?”
Bác gái cả Lục bám vào cánh tay con dâu, run rẩy chỉ vào Lục Thảo: “Tụi bây cắt đứt ngay, lập tức cắt đứt ngay cho tao!”
“Không, không được…” Lục Thảo chống hai tay, dịch mông về sau: “Mẹ, Văn Thanh là trí thức từ thành phố tới, đợi anh ấy về thành phố thì con sẽ là người thành phố, hơn nữa anh ấy có tài hoa như thế, tương lai rộng mở, đây chính là cơ hội của con!”
“!” Đầu óc bác gái cả Lục xung huyết, bà ta hé miệng rồi ngậm lại, rồi lại hé miệng, lúc này mới phát ra tiếng: “Sao bà đây lại sinh ra cái thứ ngu như mày chứ, Châu Văn Thanh là một thằng công tử bột, còn nữa, nó có thể nhìn trúng mày sao? Nó chỉ thèm đồ của mày thôi.”
“Sao anh ấy lại không nhìn trúng con được? Sao tất cả mọi người đều nói như thế?” Lục Thảo lập tức bùng nổ: “Mẹ, mẹ là mẹ ruột của con đấy, mẹ cũng coi thường con như vậy sao? Có phải mẹ cũng cảm thấy con là một đứa phế vật, có phải mẹ cũng muốn một đứa con gái như Lục Giai Giai không? Nhưng đáng tiếc, Châu Văn Thanh không nhìn trúng Lục Giai Giai, anh ấy nhìn trúng con!”
“…”
Sau khi Lục Thảo phát điên trút ra lại miễn cưỡng cười dưới vẻ mặt u ám của bác gái cả Lục, nhưng rất nhanh đã nhỏ giọng cầu xin: “Mẹ, Châu Văn Thanh, anh ấy coi thường Lục Giai Giai vừa vặn chứng tỏ anh ấy không coi trọng vẻ ngoài, người đàn ông như vậy không phải là một người đàn ông tốt sao? Anh ấy thích con, yêu con, đọc thơ cho con, mấy thứ này anh ấy chưa từng làm với Lục Giai Giai, đây không phải bằng chứng cho việc anh ấy thích con hay sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận