Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 433: Anh muốn hôn một cái

Tiết Ngạn lắc đầu: “Không phân nhiều như thế, nhưng anh chắc chắn phải làm nhiều như vậy.”
Lục Giai Giai nghĩ ngợi: “Vậy, vậy phải làm sao đây? Thật ra anh… anh có thể lén lười, có thể làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu, đừng cưỡng ép bản thân…”
“Anh muốn hôn một cái.”
“…”
“Lại hôn! Anh không cảm thấy phiền sao?” Lục Giai Giai dùng ngón tay đẩy mặt Tiết Ngạn, có hơi ghét bỏ.
Từ sau khi hai người đính hôn, anh luôn nói “hôn một cái, hôn một cái,” kết quả một cái dài mấy phút.
Vẻ mặt của Tiết Ngạn lập tức chán chường: “Không phiền, em cứ đứng yên là được.”
Anh nâng mí mắt, trong ánh mắt đều là vẻ dè dặt, Lục Giai Giai lại hơi bực mình, làm sao cô có thể đứng yên bất động được.
Cô duỗi tay nhéo tai Tiết Ngạn, tức thở hổn hển: “Anh toàn như thế, nào có ai thiệt thòi như anh.”
Người nên chịu thiệt là cô mới phải, lần nào cũng thở dốc.
“Không thiệt thòi.” Tiết Ngạn lắc đầu, nếu như tai dài hơn một chút có thể vẫy được rồi.
Lục Giai Giai cảm thấy mình cần lập uy, trong đầu cô nghĩ đến một tư thế, mặt hơi đỏ lên, ho khan một tiếng: “Vậy, ừm, anh đừng nhúc nhích, để em hôn, để em…”
“?” Tiết Ngạn liếc mắt nhìn dáng vẻ của cô, đôi mắt đen hơi đảo, sau đó đứng thẳng người, thấp giọng đáp: “Ừm.”
Lục Giai Giai lớn lên không tính là thấp, khoảng một mét sáu lăm, nhưng Tiết Ngạn cao một mét tám mươi tám, khung xương của cô lại khá nhỏ, còn Tiết Ngạn lại cao lớn, tay của Lục Giai Giai bám lên cổ anh, kiễng chân lên.
Ừm, hơi mệt nha…
“Anh, anh cúi xuống tí đi.” Lục Giai Giai mím môi, sao người này không phối hợp với cô?
Tiết Ngạn hơi nghiêng đầu nhưng vẫn khá cao.
Lục Giai Giai: “…”
Cô gắng kiễng chân hết mức, tùy tiện đụng một cái, sau đó kéo tay áo Tiết Ngạn, qua loa nói: “Được rồi, đi thôi, còn phải làm việc nữa.”
Đôi môi mềm mại của Lục Giai Giai mang theo hương thơm bất chợt đánh thức ký ức cơ thể của Tiết Ngạn. Yết hầu của anh hơi di chuyển, cánh tay hữu lực chặn eo Lục Giai Giai.
Anh ấn cô lên tường, đầu gối chống lên bức tường bên cạnh chặn đường đi của cô, giọng nói hơi khàn mang theo hơi thở nóng rực: “Hôn nhiều lần như vậy vẫn chưa biết, anh dạy em, lần sau em cứ hôn anh như vậy.”
Hơi thở của Tiết Ngạn xưa nay rất nóng, Lục Giai Giai ở bên cạnh anh luôn cảm thấy mình bị đánh dấu, đầu ngón tay trắng bệch của cô ấn lên cánh tay của Tiết Ngạn, còn chưa phản ứng lại, cả người đã bị anh bao trọn.
Lục Giai Giai mơ hồ muốn cấu anh nhưng thịt trên cánh tay anh quá cứng, chỉ có thể dịch lên trên.
Nhưng đồng thời di chuyển còn có cái áo trên người cô, ngón tay của Tiết Ngạn chạm lên làn da ở eo.
Eo của Lục Giai Giai vừa mềm vừa mảnh khảnh, trắng mịn chạm vào đầu ngón tay thô chai khiến Tiết Ngạn cứng ngắc người, anh dè dặt chạm vào, chỉ sợ làm Lục Giai Giai hoảng sợ.
Ngón tay của Lục Giai Giai đã đặt ra sau gáy Tiết Ngạn, vốn muốn cấu an, nhưng eo lại hơi ngứa ngáy.
Mấy lần trước cô đã phát hiện ra, từ sau khi Tiết Ngạn đụng vào eo cô một lần, lần nào hôn cô cũng không nhịn được mà vừa nhéo vừa sờ xung quanh, cực giống tên cuồng eo trong truyền thuyết.
Xúc cảm xa lạ khiến cả người Lục Giai Giai lập tức mềm nhũn, ngay cả ngón tay cũng không có lực.
Người này… cứ như đánh tiết gà ấy.
Sau khi Tiết Ngạn hôn xong, trông thấy Lục Giai Giai đỏ hoe mắt trừng anh, đầu óc lập tức tỉnh táo, ngoan ngoãn giúp cô lau vết nước bên khóe miệng, còn đặc biệt nghiêm túc chỉnh quần áo cho cô.
Anh giải thích: “Em hôn anh một cái, anh hôn em một cái, bây giờ hòa rồi.”
“Nhưng vừa rồi anh sờ eo em…”
“Vậy anh cũng cho em sờ.”
Tiết Ngạn cầm tay Lục Giai Giai đặt lên eo mình.
Anh thấy Lục Giai Giai vẫn lườm mình, thậm chí còn chủ động vén eo để lộ cơ bắp tinh tế ở bụng: “Anh có thể cho em sờ như vậy.”
“…” Lục Giai Giai nhanh chóng bị người này chọc cười, hỏi: “Anh cảm thấy thế này là công bằng sao?”
Tiết Ngạn rất thành khẩn: “Vậy em muốn sờ ở đâu cũng được.”
Cô cúi đầu nhìn eo của Tiết Ngạn, cơ bụng trên đó cũng không gồ lên một cách vô cùng khoa trương, nhưng đường nét rất lưu loát.
Đây là anh tự tìm đấy nhé.
Lục Giai Giai sờ lung tung, ngón tay trắng nõn có khi còn ấn lên cơ bụng màu đồng cổ, vừa nhéo vừa đụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận